Trần Phục do dự muốn khuyên đôi câu, nhưng nhất thời không tìm được lời nào thích đáng, thì Ninh công tử đã cất tiếng trước, tỏ rõ thái độ:
“Chuyện kiếm phổ, ta tự có chừng mực, cũng biết đâu là nặng nhẹ. Còn về phần Bạch Họa, một tấc ta cũng không chịu nhượng. Việc này, ngươi muốn giúp thì ở lại, không thì xin mời rời bước.”
Tang Phàm nổi giận, mặt đỏ tía tai, bật thốt:
“Chỉ vì một họa thủy mà đến huynh đệ cũng không nhận. Trước kia sao ta không nhìn ra ngươi là kẻ trọng sắc khinh hữu đến vậy? Nếu nàng là đệ muội nhà ta, thì ta dù lên núi đao xuống biển lửa cũng không từ, nhưng người ta giờ sắp sửa thành tức phụ nhà Vinh Lâm Yến, lòng không ở ngươi, việc này không đáng để ngươi phí sức, ngươi hiểu không?”
Nói xong, hắn nổi giận muốn bỏ đi. Trần Phục định ngăn lại, nhưng tự biết mình không có lập trường, giơ tay rồi lại hạ xuống. Ninh Quyết xoay người, đột ngột nói:
“Tại sao không thể xem nàng là đệ muội? Nếu nghĩ như thế khiến ngươi nguôi giận phần nào thì cứ xem là thật cũng được.”
Tang Phàm khựng lại, suy nghĩ giây lát, rồi hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play