Trình Viễn: không thấy bọn họ đâu hết
Cảnh Hạo: họ bị lạc vào trận địa rồi sao
Tư Tuyết: muội cảm nhận được tỷ ấy gần đây nhưng lại không thấy được
Cảnh Hạo: kỳ lạ thật
“ Trong lúc bọn họ đang suy tư xem Diệp Linh và Trường Phong đang ở đâu thì ở phía cạnh cửa hai người đó…”
Trường Phong: Mị Linh cô muốn gì hả
Mị Linh: tôi thì muốn được gì đây
Trường Phong: ngươi mở trận địa ?
Mị Linh: hay thật đấy ,đúng thật từng là đồ đệ của Thiên Tịnh
Trường Phong: cô biết Thiên Tịnh?
Mị Linh: đúng vậy , nói là kẻ thù cũng nên
Diệp Linh: ca ca Thiên Tịnh là ai
Mị Linh: muội muội của ngươi không biết sao?
Trường Phong: người không cần biết
Mị Linh: ngươi không phá được trận địa này đâu
“ Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì nhóm của Cảnh Hạo đang hợp sức phá trận địa từ bên ngoài , gió thổi mạnh , bên trong trận địa Mị Linh dần trụ không nổi ,một lúc lâu sau trận địa bị phá vỡ,Mị Linh phun ra một ngụm máu tươi, nhóm của Cảnh Hạo đồng thời xông vào ”
Trình Viễn: hai người không sao chứ
Diệp Linh: Trình Viễn, muội muội,ca ca
Cảnh Hạo: phải cảm ơn Tư Tuyết nhiều rồi
Mị Linh: Trình Viễn..?
____