Trường Phong: là Mị Linh..
Diệp Linh: tỷ ấy là ai vậy ca ca
Trường Phong: muội chỉ cần biết cô ấy rất nguy hiểm là được
“ Trường Phong đẩy Diệp Linh ra sau mình,đồng thời rút kiếm ra sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.”
Diệp Linh: nguy hiểm nhưng muội thấy tỷ ấy cũng đẹp mà
“ Mị Linh nghe vậy thì cười khoái chí hỏi ”
Mị Linh: muội thấy ta đẹp sao?
Diệp Linh: đúng vậy
Trường Phong: muội khen cái gì chứ , yên lặng đi
Diệp Linh : huynh đến đây còn trưởng ca và muội muội cả Trình Viễn thì sao bọn họ đâu
Trường Phong: bọn họ đang đến
“ Tư Tuyết đã đến chỗ của Trình Viễn và Cảnh Hạo đồng thời thông báo việc Diệp Linh và Trường Phong đang ở núi Huyết Vân Sơn”
Trình Viễn: muội nói họ đang ở núi Huyết Vân Sơn sao
Tư Tuyết: đúng vậy
Cảnh Hạo: nếu đúng như muội nói, có lẽ bây giờ họ chạm mặt với Mị Linh rồi
Tư Tuyết: Mị Linh là ai ,cô ta mạnh lắm sao
Trình Viễn : cô ta rất nguy hiểm,chỉ riêng Trường Phong thì chẳng là gì với cô ta
Tư Tuyết: cô ta mạnh đến vậy sao
Cảnh Hạo: đi thôi còn đứng đây làm gì
Trình Viễn: ta đi với huynh
Cảnh Hạo: được
Tư Tuyết: ta cũng đi
Cảnh Hạo: không được, nguy hiểm lắm, muội ở đây đợi bọn ta về đi
Tư Tuyết: muội có thể cảm nhận được Diệp Linh tỷ ở đâu
Cảnh Hạo: vậy được, nhưng phải theo sát bọn ta đó
Tư Tuyết: được được
“ Sau khi lên núi Huyết Vân Sơn,đi lúc lâu họ vẫn không thấy được Trường Phong và Diệp Linh ở đâu , nhưng lúc này….”