Mộc Trúc Thôn , hôm đó ngày nắng nhưng cũng rất vui Diệp Linh đang chơi cùng muội muội và Trình Viễn đang đi dạo cùng nhau, nhưng lạ thật ca ca đâu rồi nhỉ?,trong lúc đó tại một ngôi nhà không khá giả lắm ,

 “  mẫu thân…Phụ..phụ thân hai người sao vậy? Sao không nghe con nói ,hai người trả lời con đi chứ…”

“  … đệ đừng kêu nữa…gọi..gọi người đến đi …đệ đi đi ,nhanh lên đi!”

 “được.. được đệ đi đệ đi ngay”

            Thái y trong làng đến 

“  um… ta nghĩ  bọn họ trúng độc rồi … loại độc này hiện thời không có thuốc giải,đây cũng là loại cực độc nữa,nên…”

 ông nói dối !! “ Gào lên ” ông tìm thuốc đi chứ! Ông là thái y mà.. “ càng nói giọng càng nghẹn lại ”

“ đệ bình tĩnh lại đi , huynh cũng không muốn… nhưng hiện thời chẳng còn cách … tốt nhất đừng nói cho muội muội biết.., ông về đi ,cảm ơn.”

“ … ta hứa với huynh, không để muội ấy biết như lời mẫu thân đã nói .”

“ đúng , mẫu thân đã nói “ sau này ta không còn thì các con lo cho Diệp Linh giúp ta được không.” Huynh chưa từng quên”

               “ Một dạo sau ”

   “ Diệp Linh đã về” 

“ nhị ca, đại ca mẫu thân đâu ạ ”

Trường Phong không trả lời 

“ mẫu thân và phụ thân có việc sẽ không ở với chúng ta thời gian sau” 

“ sao họ không nói gì với muội ”

“ lúc muội về họ đã đi rồi nên nhờ bọn huynh nói lại với muội, nào ta dẫn muội đi ”

 “…được ạ ”

" huynh có việc đệ và muội đi đi "

“ được..”

“ được ạ”

        “ Trình Viễn và Tư Tuyết đến”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play