“Hoàng thúc, Cảnh Ninh Hầu là bậc công thần, chúng ta không thể bỏ mặc ngài ấy.”
Trong Chính Hòa điện, Thái hậu đứng trước ngự án, nét mặt u sầu khuyên bảo người đàn ông đang cúi đầu phê duyệt tấu chương ở đối diện. Tống Cẩn đứng bên cạnh bà, đôi mắt trong veo uất ức nhìn hoàng thúc, như thể không vui vì hoàng thúc mãi không đáp ứng lời thỉnh cầu của cậu.
“Hậu cung không được can dự vào chính sự, Thái hậu không cần nhiều lời.” Tống Khâm không ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói.
Thái hậu sắc mặt trắng bệch, liếc nhìn thái giám đang hầu hạ bên cạnh, bà mím môi, lại khuyên nhủ: “Hoàng thúc, Cảnh Ninh Hầu phủ con cháu không nhiều, Cảnh Ninh Hầu nếu có mệnh hệ gì, trong nhà chỉ còn lại Hầu phu nhân và ba đứa trẻ. Xin hoàng thúc xem xét tình cảnh đáng thương của mẹ con các nàng, thận trọng suy xét việc đổi người, được không?”
Lần này Tống Khâm đến một chữ cũng không nói, hoàn toàn làm như không nghe thấy.
“Hoàng thúc…” Tống Cẩn cầu xin gọi hắn, còn chưa nói xong, Thái hậu đã đè vai cậu lại, lắc đầu, rồi dẫn Tống Cẩn rời đi.
Hai mẹ con trở về Từ An Cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play