Luận theo lý, sản nghiệp Tô gia lưu lại vốn dư dả để một nhà bọn họ cả đời áo cơm không lo, nếu chịu dụng tâm quản lý, e rằng đến mấy đời sau vẫn chưa dùng hết.
Nào ngờ Tô Cẩm Văn sĩ diện quá mức, vì giữ thể diện ở nhà trượng phụ, thường xuyên đến Tô gia lấy bạc tiếp tế. Lại thêm Tô Thịnh Hân mắc phải tật xấu cờ bạc, như cái hố không đáy, tiêu xài không biết điểm dừng.
Chi tiêu trong nhà theo thời gian ngày một tăng, thậm chí còn vượt quá mức khi còn ở kinh thành. Lần này, Tô Thịnh Hân lại càng quá quắt, đem mấy cửa hàng mặt tiền và điền trang đáng giá trong tay đi cầm cố với giá rẻ để trả nợ bài bạc.
Ngụy thị muốn chuộc những khế nhà, khế đất kia, nhưng bên đó sao chịu buông tay? Vừa mở miệng đã đòi một cái giá khiến bà hồn phi phách tán.
Ngụy thị không phải không lấy ra được bạc, nhưng muốn lo liệu một khoản tiền lớn như vậy, e rằng cũng phải bán nốt mấy sản nghiệp còn lại. Nếu việc không thành, tổn thất còn lớn hơn bây giờ nhiều.
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng bà quyết định đến cầu Tô Thường An.
Tuy rằng phần lớn sản nghiệp Tô gia đều do bà nắm giữ, nhưng năm xưa Tô Thường An cũng lưu lại không ít để phòng hậu hoạn. Nếu không, ông sao có thể nằm liệt trên giường nhiều năm mà vẫn có kẻ chịu hầu hạ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play