Tô Cẩm Dao ở lại Tô phủ ba ngày. Mỗi ngày, nàng đều đến thăm Tô Thường An một lần, hỏi han bệnh tình sơ lược, rồi lại trở về viện của mình, đóng cửa không tiếp khách, cũng không để tâm đến ai.
Tới ngày thứ ba, nàng chuẩn bị rời phủ. Tô Thường An tất nhiên không nỡ, nhưng cũng không thể ngăn cản, chỉ đành đích thân đưa nàng ra tận cửa. Nhìn bóng xe xa dần, ông không ngừng dặn dò, bảo nàng có thời gian hãy thường quay về, rằng đại môn Tô gia vĩnh viễn rộng mở vì nàng.
Những lời ấy đối với Tô Cẩm Dao, người từng bị bọn họ đuổi khỏi kinh thành bảy năm trước, không hề khiến nàng động lòng. Nàng bước lên xe ngựa dưới sự dìu đỡ của Thu Lan, thẳng hướng Mính Phương Uyển.
Tô Thường An đứng ở cửa, trông theo hồi lâu, đến khi bóng xe mất hút nơi chân trời, mới buồn bã xoay người trở vào viện.
Đường từ đại môn về chính viện có vài ngả rẽ, dẫn thông đến những sân khác nhau. Khi đi qua một ngã ba, ông dừng lại, ngước mắt nhìn về hướng đông, khẽ thở dài một tiếng.
Phía ấy là sân của Chiêu Chiêu. Bấy nhiêu năm không gặp, vất vả lắm nàng mới trở về, thế mà ở lại chỉ vài hôm đã rời đi.
Một hạ nhân theo hầu bên cạnh, thấy ông dừng bước, bèn cười trấn an:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT