Tiếc rằng Ngụy thị đã cùng Tô Thường An âm thầm tư thông từ sớm, đứa bé bà sinh ra cũng chính là cốt nhục của Tô Thường An.
Bản tình bà vốn hẹp hòi, lại thấy Tô Cẩm Dao luôn được nhận những thứ tốt đẹp trong khi nữ nhi của mình không có, lòng càng thêm bất bình. Cùng là nữ nhi của Tô Thường An, dựa vào đâu Tô Cẩm Dao có được mọi thứ, còn nữ nhi bà thì không? Dựa vào đâu Tô Cẩm Dao có đến hàng chục tấm lụa quý, còn nữ nhi bà chỉ được một tấm?
Bà hận không thể đoạt lấy tất cả đồ của Tô Cẩm Dao, nên khi Tô Cẩm Dao vừa rời kinh, sao bà chịu để những vật quý trong phòng này còn sót lại?
Những thứ đó đều là bảo vật mà Tô Cẩm Dao đã gìn giữ hơn mười năm, bất kỳ món nào tùy tiện lấy ra cũng là đồ quý hiếm, đặt ngoài cửa tiệm đều là vật khiến người tranh đoạt.
Sắc mặt Sở Nghị trầm trọng, hai tay buông bên người dần siết chặt.
Hắn biết đại tiểu thư không câu nệ vật chất, nhưng không để tâm không có nghĩa là có thể mặc người cướp đoạt.
Tô Cẩm Dao trông thấy sắc mặt u ám của hắn, khẽ cười nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play