Trương thị cau mày nói:
“Đang yên đang lành ông lại phát giận với ta làm gì? Trên núi Thái Hưng người qua kẻ lại đông đúc, Hề Nhi nói Trường Nhạc huyện chúa đánh nàng, ta sao có thể không gọi người tới hỏi rõ một chút?”
Tuyên Bình Hầu phủ là nhà cao cửa rộng, người ra vào doanh trướng tất nhiên không ít. Khi ấy Vệ Hề trở về, nhiều người có mặt, ai nấy đều nghe được lời nàng viện ra để thoái thác.
Nữ nhi nhà mình bị thương, bà lại không gọi Tô Cẩm Dao đến tra hỏi lấy một câu, truyền ra ngoài còn không bị người ta nghĩ rằng Tuyên Bình Hầu phủ sợ vị huyện chúa tân phong kia sao?
Nếu là ở kinh thành, đương nhiên sẽ thẩm vấn hạ nhân bên cạnh Hề Nhi trước, tra rõ mọi sự.
Chỉ là khi ấy đang ở trong doanh địa, giữa thanh thiên bạch nhật, sao có thể dễ dàng động hình tra hỏi đám hạ nhân?
Trương thị nghĩ đến tình hình lúc đó cũng tự biết mình hồ đồ, trong lòng có chút hối hận, nhưng không có nghĩa là bà chấp nhận việc Vệ Nhung dám ở trước mặt nữ nhi nổi giận với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT