“Hân Hân, đội mũ có rèm vào.”
Hồng thị cầm lấy chiếc mũ nhỏ thêu hoa rực rỡ, đuổi theo nữ nhi ra phía sau. Tiểu Hân Hân đang xách thùng trúc nhỏ định tưới nước cho cây con, vừa nghe thấy lời liền dang chân chạy trốn.
Về nhà đã ba ngày, cảnh tượng như vậy xảy ra không biết bao nhiêu lần đến nỗi Cát An cũng thấy áy náy thay cho nhị tẩu.
“Đội nhanh lên! Ngươi xem ngươi đen thành cái dạng gì rồi? So với tiểu cô ngươi đứng cùng một chỗ còn chẳng giống một họ.”
Hồng thị vài bước đã túm được nữ nhi, tay nâng chiếc mũ che nắng đội thẳng lên đầu tiểu cô nương. Sau khi xác nhận ánh nắng không thể rọi tới mặt, bà mới yên tâm. Thuận tay đón lấy thùng trúc nhỏ, kéo tay nữ nhi.
“Đi, nương đưa ngươi ra tưới cây ăn quả con.”
Trong phòng, Tân Ngữ luyện lại vài chữ đã học hôm nay trên mặt bàn, quay đầu nhìn tiểu cô đang ngồi an ổn trước khung thêu, vẻ mặt bình thản. Trong lòng nàng cũng dần an tĩnh, liền nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play