Hoàng thị mắt đỏ hoe trở lại tam phòng. Cát Hân Nhiên vừa thấy liền vội vàng đứng dậy: “Nương, nãi gọi người đi làm gì vậy?”
Cát Ngạn cũng thấy lạ. Từ tháng 11 năm trước khi bắt đầu bóc lạc, nương đối với phòng này luôn tỏ thái độ lạnh nhạt. 
Đến khi số lạc bóc xong xuôi, mới miễn cưỡng cười với họ một cái, mà nụ cười ấy cũng là vì đống nhân lạc chứ chẳng phải vì người. Bây giờ lại cho gọi thê tử vào nhà chính, rốt cuộc là có chuyện gì?
Hoàng thị mắt ngân ngấn nước, tay siết chặt khăn, ánh mắt đầy cảm xúc nhìn phu quân, giọng nói mang theo chút ngượng ngùng: “Nương bảo thiếp sau này theo chàng cùng lên huyện học.”
Nghe vậy, Cát Hân Nhiên sửng sốt. Đây hoàn toàn không giống với dự tính của nàng. Kiếp trước, mãi đến khi nàng được gả cao vào Đàm gia, tam phòng thế lực vững chắc, nãi mới miễn cưỡng cho phép nương và các đệ đệ theo cha lên Tam Lâm thư viện sinh sống. Bây giờ thì sao? Sao đột nhiên nãi lại thay đổi chủ ý, nhả ra dễ dàng như vậy?
Không chỉ Hân Nhiên kinh ngạc, ngay cả Cát Ngạn cũng nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Mấy hôm trước bóc xong hết lạc, những ngày gần đây hắn cứ suy nghĩ, đoán xem nương sắp tới sẽ phân việc gì cho họ. Nào ngờ…
Thấy phu quân trầm mặc không nói, Hoàng thị bắt đầu lo lắng, cẩn trọng hỏi: “Tướng công… chàng không vui sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play