“Nương?” Cát Ngạn ngạc nhiên nhìn hai bao tải lạc lớn đặt dưới chân mình, sau đó lại nhìn sang khuôn mặt lạnh lùng của nương thấy bà không giống đang đùa lại quay sang nhìn đại ca để cầu cứu.
Cát Thành và cha đều quay mặt sang chỗ khác, rõ ràng không định can dự.
“Sao? Tay con quý giá quá, chỉ có thể cầm bút viết chữ, không bóc được lạc à?” Cát Mạnh thị nói đầy châm chọc. Trước kia bà quá dung túng, để đứa con này ngày càng coi thường bà. Được thôi, bà cũng không phải người dễ bị bắt nạt.
Cát Ngạn vội vàng lắc đầu: “Con bóc được ạ. Chỉ là mấy hôm trước con mượn cuốn Chiến Quốc Sách từ Trương giáo dụ ở huyện, bên trong có phần chú giải của tiên sinh Trương Cộng Giản ở Tam Lâm thư viện. Con đang định đọc kỹ. Nhưng nương đã giao việc, con sẽ làm theo.”
Thấy con còn vòng vo, Cát Mạnh thị càng giận: “Cả nhà dốc sức nuôi con học bao nhiêu năm, nếu chỉ thiếu hai ngày mà thi trượt thì đó là mệnh của con, cũng là mệnh của ta và cha con!”
“Vâng, nương nói phải.”
“Còn đứng đó làm gì? Mau ngồi xuống bóc!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT