Tô Manh nhìn ngọn núi này, cũng nhớ lại chuyện xưa, nói: “Mẹ tớ không cho tớ tới đây.”
Tuyết Bảo gật đầu: “Mẹ tớ cũng không cho.”
“Không cho mà cậu vẫn tới?”
Tuyết Bảo ranh mãnh đáp: “Nhưng buổi chiều nay mẹ không nói là không được đi mà.”
Cô bé lý lẽ đầy mình, lời nói ra cứ như đúng rồi vậy.
Vài người đều “phốc phốc phốc” bật cười, Tuyết Bảo bực bội cào cào nhúm tóc nhỏ trên đầu mình, cô bé có hơi mơ hồ. Hôm nay, mấy bạn nhỏ có chút kỳ lạ thật nha.
Mọi người tại sao cứ ngơ ngác cười suốt vậy?
Hơn nữa, còn hơi đãng trí nữa.
“Chúng ta…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play