“Tuyết Bảo, Tuyết Bảo, ra đây chơi nào!”
Buổi chiều, dưới lầu vọng lên tiếng gọi của một bé trai, Tuyết Bảo vừa nghe liền sốt ruột, cô bé đang lim dim liền tỉnh ngủ, nhẹ nhàng ngồi dậy uống sữa ăn điểm tâm, ba miếng liền nhét hết vào miệng, lúng búng nói: “Con ra ngoài chơi.”
Đào Lệ Hoa thấy khuôn mặt nhỏ tròn vo của con bé phồng lên, vươn tay chọc một cái, nói: “Nuốt hết rồi hẵng đi.”
Tuyết Bảo mở đôi mắt to tròn như nho đen chớp chớp, tung ra đòn tấn công ánh sao đáng yêu, nhưng Đào Lệ Hoa không hề lay động: “Không gấp, chờ một lát, nuốt xong rồi uống nốt sữa đã.”
Tuyết Bảo quay đầu nhìn ba, Dung Gia Đống làm sao không biết con gái nhỏ đang nghĩ gì?
Anh vui vẻ nói: “Con phải nghe mẹ con đấy, ba cũng nghe mẹ con hết.”
Tuyết Bảo không có đồng minh, đành ngoan ngoãn há miệng lớn ăn nốt miếng cuối, ăn xong thì cầm nửa ly sữa còn lại uống hết, vỗ vỗ cái bụng nhỏ, nói: “Mẹ ơi, con ăn xong rồi.”
Đào Lệ Hoa: “Xuống nhà chơi đi.”
Tuyết Bảo vừa nghe thế liền nhấc bước chân ngắn chạy ra mở cửa, hấp tấp xuống lầu, vừa ra tới đã thấy mấy bạn nhỏ đều đã chờ mình đông đủ, liền vội vã chạy tới. Thấy bé con hấp tấp quá mức, Khổng Điềm Điềm vội vàng nói: “Đừng chạy, đừng gấp mà.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT