Chương 474: Thiếu soái si tình (74)
Edit:bắpp_03
“Chỉ là một tên sai vặt thôi mà, chẳng lẽ các ngươi – đường chủ một phương – lại phải e ngại một kẻ như vậy có thể làm nên chuyện long trời lở đất?”
Không ngờ đối phương lại chẳng hề kiêng dè, thản nhiên đáp: “Tất nhiên là phải lo. Dù sao thì lòng người khó dò, đề phòng vẫn hơn. Hoặc là Hoắc Tam Thiếu đi theo ta một mình, hoặc là mời quay lại đường cũ.”
Hoắc Thành đành phải theo chân thầy tướng số, một đường đi thẳng đến cuối.
Trong lòng hắn lúc này lại càng cảm thấy có điều bất ổn.
Đám thổ phỉ giặc cỏ kia phần lớn đều là hạng quê mùa thô lỗ, ngày thường cướp bóc đều hành sự rất hung hãn, thô bạo. Nhưng lần này lại kín kẽ, cẩn trọng đến lạ, hoàn toàn không giống với phong cách thường thấy của bọn chúng!
Ngay cả những chi tiết nhỏ nhặt như vậy cũng được tính toán kỹ lưỡng, đủ thấy đối phương thủ đoạn thâm sâu, tâm cơ hiểm độc!
……
【Đinh —— Nhiệm vụ nhánh của thế giới này được kích hoạt: “Thế nào là tình yêu?”】
Đường Hoan còn đang say giấc, Rác Rưởi Thống bỗng dưng như xác chết sống lại, đột ngột tuyên bố nhiệm vụ.
Cô giật mình đến mức suýt nữa lăn từ trên giường xuống!
Dạo gần đây, cô luôn cảm thấy bất an, trong lòng cứ thấp thỏm như sắp có chuyện gì xảy ra.
Khó khăn lắm mới ngủ được trong cơn buồn ngủ cực độ, vậy mà lại bị một tiếng “đinh” vang lên như sét đánh giữa trời quang làm cho giật nảy người, đúng là muốn mạng mà!
【Yêu là gì?】
Rác Rưởi Thống bắt đầu chuyển sang giọng điệu trữ tình, vừa mới hít một hơi định tiếp tục giả vờ cao thâm.
Đường Hoan lặng lẽ tiếp lời: “Yêu là một đạo quang, lóe lên khiến người ta hoảng hốt?”
Hệ thống tức đến muốn hộc máu: 【cô câm miệng!】
Đường Hoan: ……
【Một chữ tình, đau thấu tâm can. Một chữ yêu, khiến người cúi đầu. Yêu là gì? Yêu là nhất kiến chung tình, là tôn trọng nhau như khách, là cử án tề mi[1]. Yêu cũng có thể là… bỗng quay đầu lại, người kia vẫn đang dưới ánh đèn chập chờn, khiến ta bừng tỉnh đại ngộ. Nhiệm vụ nhánh của thế giới này: “Thế nào là yêu”, hãy để Hoắc Thành…】
"Cử án tề mi" (舉案齊眉) là một thành ngữ Hán Việt, nghĩa đen là "nâng mâm ngang mày". Câu này xuất phát từ một câu chuyện trong lịch sử Trung Quốc, thường dùng để chỉ sự kính trọng, lễ độ giữa vợ chồng, đặc biệt là sự tôn trọng của người vợ đối với chồng.
Sau một tràng văn vẻ trữ tình đầy cảm xúc, hệ thống phát hiện…
Ngay lúc nó đang hùng hồn tuyên bố nhiệm vụ, Đường Hoan lại ngủ mất rồi!
Mẹ nó!
Cái ký chủ rác rưởi này, lại ngủ rồi!
【Tổn thọ mà! Vai ác Boss đã bị Tịch Cẩm Nguyệt cướp mất rồi!】
Đường Hoan vẫn không có phản ứng.
【Không mau tỉnh dậy, Hoắc Thành sắp cùng Tịch Cẩm Nguyệt nối lại tình xưa rồi đó!】
Vẫn không động tĩnh.
【Nhiệm vụ nhánh lần này, phần thưởng là 10 điểm công đức.】
Đường Hoan lập tức trở mình, “Sao lại nhiều thế?”
【……】Tức chết mất! Vì sao ta lại gặp phải cái ký chủ rác rưởi như cô chứ! 【Nữ nhân, ta cho ô nhiều như vậy, cô có ý kiến à?】
Thống bá đạo lập tức online.
Thật ra trong lòng Thống cũng hơi chột dạ, thậm chí có chút sợ hãi.
Bởi vì điểm công đức càng cao, chỉ chứng tỏ rằng ký chủ rác rưởi này sẽ phải chịu khổ càng nhiều.
Dù sao thì với loại pháo hôi như cô – không có hào quang nhân vật chính, không có bàn tay vàng, lại còn xui xẻo – muốn đạt được thứ gì, đều phải trả giá bằng cái giá rất đắt!
Đường Hoan nghĩ đến 10 điểm công đức, liền vui vẻ đến mức cười hắc hắc hắc, “Không ý kiến, không ý kiến…”
Nếu mỗi thế giới đều có 10 điểm, vậy thì chỉ cần 100 thế giới là đủ 1000 điểm, có thể chữa khỏi bệnh nan y rồi! Nói cách khác, chỉ cần vượt qua 100 thế giới?
Cô giơ tay đếm đếm…
Má Nó!
Sao cảm thấy vẫn còn xa xôi quá vậy?!
“Đúng rồi, sao tự dưng lại tuyên bố nhiệm vụ nhánh thế?” Đường Tiểu Hoan vẫn còn đắm chìm trong niềm vui có điểm công đức, không ngẩng đầu lên mà hỏi.
【…… Hoắc Thành đi cứu người.】
Đường Hoan chưa kịp phản ứng.
Đến khi hiểu ra, nụ cười trên mặt cô dần cứng lại.
“Cái gì?”
【…… Hoắc Thành một mình đi cứu Hoắc Phong.】
Đường Hoan mất một lúc lâu mới tiêu hóa được thông tin này.
Hoắc Thành đi cứu Hoắc Phong.
Sau đó hệ thống ban bố nhiệm vụ nhánh: “Thế nào là yêu?”
“Cho nên… sau khi cùng nhau vượt qua hoạn nạn, hai huynh đệ bọn họ phát hiện ra đây chính là tình yêu, nhiệm vụ nhánh ‘Thế nào là yêu’ hoàn thành, rồi kết thúc bằng một cái đại đoàn viên?” Đường Hoan thử thăm dò hỏi.