Một tiểu thị thân phận thấp hèn lại dám mở miệng yêu cầu hoàng nữ cùng mình về nhà mẹ đẻ, không phải quá ngốc thì chính là đầu óc có vấn đề.
Chu Nguyệt không dám nhìn sắc mặt Triệu Loan lúc này, trong lòng đã sớm âm thầm chuẩn bị nhặt xác cho vị Thẩm thị quân không biết trời cao đất dày kia.
Dù sao trong ấn tượng của nàng ta, ngay cả chủ quân vương phủ cũng chưa từng dám đưa ra yêu cầu như vậy với điện hạ, huống hồ chỉ là một thị quân nho nhỏ. Chẳng qua, chủ quân cũng rất ít khi về thăm nhà mẹ đẻ.
Vừa rồi căn phòng còn mang chút ấm áp, giờ đây lại trở nên lạnh lẽo dị thường. Áp lực nặng nề khiến Chu Nguyệt cảm thấy khó thở, nàng ta vội cúi đầu, tránh bị vạ lây.
Thế nhưng Thẩm Chiêu lại dường như chẳng mảy may nhận ra, vẫn nhếch môi cười, ánh mắt đầy chờ mong nhìn về phía Triệu Loan. Cái cổ hơi hơi ngẩng lên, trắng trẻo yếu ớt như chỉ cần khẽ ấn là gãy.
Triệu Loan vốn định quát “Vô lễ!”, hoặc phất tay áo bỏ đi không thèm để tâm. Thế nhưng chẳng hiểu sao, khi mở miệng lại thành:
“Vì sao ngươi muốn ta đi cùng?”
Thẩm Chiêu vừa nghe vậy như được tiếp thêm sức, vội vàng giải thích:
“Điện hạ là hậu duệ quý tộc, là người tôn quý nhất kinh thành. Nếu phụ mẫu thấy người cùng ta về nhà nhất định sẽ không dám làm khó ta.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT