Bảy tháng trôi qua trong lặng lẽ, ve sầu ngoài sân vẫn kêu râm ran không dứt, trời thì nóng nực như trước.
Triệu Loan gửi thư dặn hắn đừng tiếc băng dùng, Thẩm Chiêu tuy trong lòng có chút chê nhẹ, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời.
Hắn cách hai ngày sẽ viết thư cho Triệu Loan một lần, chủ yếu là kể mấy chuyện vụn vặt trong phủ, từ lông gà vỏ tỏi đến chuyện nhớ nhung người kia. Triệu Loan hồi thư rất ngắn gọn, lời lẽ cũng đơn giản, không khen hắn ngoan thì cũng bảo hắn nghe lời, ăn ngon uống tốt mà chờ nàng về.
Thẩm Chiêu ngồi lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi xác thích khách từng nằm ngổn ngang, ánh mắt có phần trầm mặc, ăn ngon uống tốt e rằng khó thực hiện nổi rồi.
Gần đây hắn ăn uống rất nhạt, một chút mặn cũng không muốn đụng vào. Tả Tiểu Hoan tới tìm hắn chơi, thấy cơm canh thanh đạm còn tưởng hắn sinh bệnh, Thẩm Chiêu chỉ đành cười khổ: Cũng may nam chính đơn thuần, đổi người khác vào đây chắc cũng nghi ngờ rồi.
Thẩm Chiêu lấy cây bút lông dê từ thư phòng Triệu Loan kéo về dùng tạm, vừa viết thư vừa đánh giá nét chữ lần này của hắn, sau đó thỏa mãn mà cười:
“Chữ viết có tiến bộ đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT