Thẩm Chiêu lật tung cả tiểu thư phòng trong viện đến nỗi không chỗ nào còn nguyên vẹn, vậy mà vẫn không tìm được thứ mình đang tìm. Trong lòng bứt rứt, hắn vừa lo thứ ấy bị hạ nhân nhầm là rác mà thu dọn mất, lại sợ không cẩn thận đã nhét lẫn vào thư nhà để Triệu Loan thấy được...
Nếu để nàng thấy thật, hắn thà đi tìm chỗ chôn mình còn hơn.
Thẩm Chiêu nhăn cái mặt đẹp như ngọc, ngồi bệt xuống án thư, cầm một tờ giấy Tuyên Thành vò tới vò lui, giấy bị vò đến nhàu nhĩ chẳng ra hình dạng.
Thanh Ngư không hiểu hắn đang vướng bận điều gì, bưng tới một chén sữa dê ướp lạnh thêm trái cây, dè dặt hỏi:
“Thị quân đang tìm gì thế ạ? Hay là... nói cho nô tài biết, để nô tài phụ một tay?”
Loại đồ vật không ra người kia, hắn dám để Thanh Ngư giúp tìm chắc?
Phải biết, ngay cả quần lót hắn cũng tự tay lén giặt giũ, không dám để người khác đụng đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play