Được Triệu Loan thẳng thắn thừa nhận tình cảm, Thẩm Chiêu rất đỗi hài lòng. Khóe miệng hắn cong lên, cười đến mức muốn kiềm cũng kiềm không được. Định nhào tới ôm chầm lấy nàng một cái cho đã, nhưng phút chốc lại thấy hơi xấu hổ, cuối cùng dứt khoát vùi mặt vào hõm cổ nàng, khe khẽ hừ hai tiếng như mèo con làm nũng.
Động tác này quá mức đáng yêu, khiến lòng Triệu Loan mềm nhũn. Nàng khẽ vuốt ve vòng eo ong trong ngực, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trong mắt ánh lên tia ranh mãnh, cong môi nói:
“Đúng rồi, nên cho Chiêu Chiêu xem cái này một chút.”
“Cái gì?” Thẩm Chiêu vẫn rúc bên cổ nàng, giọng lười biếng hỏi.
Triệu Loan cười cười, trong mắt ẩn ẩn ý cười xấu xa, đáng tiếc Thẩm Chiêu không nhìn thấy. Với hắn lúc này, lời nói dịu dàng của Triệu Loan khiến người ta đắm chìm, hắn chỉ một lòng muốn gần nàng thêm chút nữa, không để ý nàng rốt cuộc đang tính bày trò gì.
Cho nên, khi Triệu Loan lấy từ trong ngực ra chiếc túi thơm uyên ương đưa cho hắn, Thẩm Chiêu còn có chút cảm động, vui vẻ duỗi tay nhận lấy.
“Điện hạ đúng là thích ta quá rồi… Aiii, thật ngại quá, nhưng mà ta thêu uyên ương này đúng thật sống động như thật ha~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play