Khu căn cứ trước tận thế vốn ít phương tiện qua lại, nên giờ cũng không có nhiều xe cản trở. Nhưng vì sau tận thế không còn người dọn dẹp hay bảo trì, tuyết vẫn phủ kín, cả thế giới trở nên trắng xóa. Hầu hết biển chỉ dẫn đã bị tuyết chôn vùi, chỉ cần lơ đễnh một chút là dễ lạc đường ngay.
Trong môi trường như vậy, việc lái xe đòi hỏi phải cực kỳ tập trung, còn phải tránh bị hoa mắt do phản quang từ tuyết. Vì thế, Diệp Hiên và Lăng Gia Trạch thay phiên nhau lái, để không ai phải lái quá lâu và dễ mệt mỏi.
Gần trưa, Diệp Hiên dựa theo bản đồ dừng tại một trạm xăng để nghỉ ngơi và ăn uống trước khi tiếp tục hành trình.
Trạm xăng này khá nhỏ, ngoài thiết bị bơm thì chỉ có một siêu thị mini. Diệp Hiên quan sát kỹ, không có tiếng động hay dấu hiệu con người nào, nên mới dừng xe ngay trước cửa.
“Cuối cùng cũng đến rồi. Anh cứ ngồi yên đi, để em đi kiểm tra trước.”
Những đoạn đường chưa có xe đi qua thì rất khó vượt, nơi đã có xe cán lại dễ trơn trượt. So với lúc di chuyển cùng quân đội, chuyến đi lần này thật sự vất vả hơn nhiều. Sau cả buổi sáng ngồi xe, Lăng Gia Trạch cảm nhận rõ ràng cái khổ của việc di chuyển giữa tận thế.
Cậu nhanh nhẹn xuống xe, đi một vòng kiểm tra siêu thị và phòng nghỉ của nhân viên. Ra ngoài rồi mới nói: “Có một nhân viên đã biến thành Zombie, đầu bị chém đứt, thi thể nằm trong phòng nghỉ. Đồ ăn trong siêu thị bị lấy gần hết. Nước, mì gói, xúc xích đều không còn, chỉ còn mấy món đồ ăn vặt khó mang theo, chắc là những người sống sót trước đó ghé qua lấy rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT