Tối hôm đó, Diệp Hiên lờ mờ nghe thấy tiếng khóc lóc từ nhà bên cạnh, nhưng vì nhà có cách âm tốt, thời tiết lạnh mọi người đều đóng kín cửa nên anh không rõ bên đó xảy ra chuyện gì. 
Sáng hôm sau, khi Diệp Hiên và Lăng Gia Trạch vừa mở cửa chuẩn bị rời khỏi căn cứ thì thấy Mã Nguyệt đứng chờ sẵn ngoài cửa. 
Cô bé vẫn mặc chiếc áo lông rách hôm qua, tay cầm gậy bóng chày và hộp thức ăn mà Diệp Hiên đã cho. Thấy hai người bước ra, cô bé chạy đến đưa hộp cho Diệp Hiên: “Anh Hiên, em trả lại hộp đây.” 
Diệp Hiên vốn không muốn để lộ năng lực không gian nên tay đã cầm sẵn túi đồ, anh chỉ nhấc tay lên lắc lắc: “Tôi không tiện cầm đâu, em cứ giữ hộp này nhé.” 
“Anh Hiên, anh Gia Trạch… Hai anh sắp đi sao?” 
Lăng Gia Trạch gật đầu: “Chúng tôi định đến thành phố B tìm người thân, hôm nay phải rời khỏi căn cứ rồi.”
Thấy hành lý lỉnh kỉnh, Mã Nguyệt liền nhét hộp vào túi áo, rồi chủ động nhấc lấy một túi đồ ở cửa: “Em cũng chuẩn bị ra ngoài. Tiện đường, để em xách giúp.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play