"Anh Hoài, cậu có thể đi nhanh chút không? Còn có tâm trí mà ngắm hoa nữa à?” – Từ Diệc Thần vừa giục vừa ngoái lại nhìn.
Chỉ thấy người phía sau đang cúi sát vào đóa hồng phủ sương sớm, đầu ngón tay chạm nhẹ giọt nước trên cánh hoa, như vừa lòng lắm mới chịu ngẩng đầu lên.
Tạ Hoài một tay cầm hộp quà, khóe môi cong cong như có như không:
“Tôi có tâm trí, cậu thì có vẻ đang căng thẳng đấy.”
Từ Diệc Thần bị vạch trần liền mạnh miệng: “Tôi… căng gì chứ? Hôm nay có phải sinh nhật tôi đâu. Sinh nhật tôi qua lâu rồi, bây giờ tôi là người trưởng thành rồi!”
Vừa nói vừa liếm môi, ánh mắt né tránh, rõ ràng là đang lo lắng.
Tạ Hoài mỉm cười, gật đầu phụ họa:
“Ừ, người trưởng thành rồi, không tính là yêu sớm nữa đâu.”
Từ Diệc Thần thẹn quá hóa giận, ngẩng đầu: “Cậu nói xem, xác suất tôi tỏ tình thành công là bao nhiêu?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play