Chỉ là thuận lợi ký xong hợp đồng, nhưng tiệc khánh công lại tổ chức quá mức long trọng. Sau bữa trưa còn có đủ loại hoạt động, toàn bộ chi phí trong ngày đều do Lạc Tư chi trả.
Lý Khải Hưng vẫn như cũ không có tiền đồ, cầm di động khắp nơi chụp ảnh, còn đăng lên nhóm nội bộ có cả dàn lãnh đạo cấp cao của Vân Thụy. Nhiều người trong đó đang trong kỳ nghỉ hưởng thụ, khiến mọi người ồn ào lên tiếng "lên án" một cách vui vẻ.
Hai đoàn đội cộng lại cũng chừng mười người, tính toán sơ sơ chi phí cũng hơn mười vạn. Đối với Lạc Tư thì không đáng kể, nhưng đối với Lý Khải Hưng, tiêu xài hết lương một năm chỉ trong một buổi chiều thì đúng là quá mức xa hoa, lãng phí.
" Tạ thiếu gia nhà cậu đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, còn trẻ như vậy mà đã là chủ tịch của Lạc Tư, hiện tại giá trị con người của cậu ta có thể mua một trăm lần tôi ấy chứ." Lý Khải Hưng nhớ lại khi ở phòng riêng quán bar, mình từng ngây thơ tưởng Tạ Hoài là trợ lý của Thích Hủ, thật muốn quay lại tát cho mình một cái.
Cũng trách không được khi đó Tạ Hoài có thể thuận miệng lấy Lạc Tư ra làm lý do — hóa ra đó không phải là cái cớ, mà là thật sự thuộc về sản nghiệp nhà người ta.
Sau bữa trưa, Lý Khải Hưng và Thích Hủ cùng ngồi ở ban công phòng riêng của Lạc Tư tắm nắng.
Ngay trước ban công là một bãi cỏ lớn, buổi chiều nhiệt độ vừa vặn. Thích Hủ được ánh nắng ấm áp chiếu vào, có chút mơ màng sắp ngủ: "Mua một trăm người như anh làm gì? Có tiền không chỗ xài à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play