"Cậu lại đi mách lẻo.” Thích Hủ ngồi chễm chệ mà không ra tư thế gì, đuôi mắt còn vương buồn ngủ, chẳng có chút uy hiếp nào, “Có phải muốn đánh nhau không.”
Tạ Hoài bình thản lạ thường, nhấc nắp hầm canh lên: “Muốn đánh thì đánh, uống canh trước đã.”
Thích Hủ vừa nhìn thấy chén canh đen tuyền liền mộng hồi về kỳ nghỉ hè, trợn trắng mắt kéo cái túi bên cạnh ra, lôi ra một bịch đen thùi lùi khác: “Cái này là cái gì nữa đây?”
Hôm nay Tạ Hoài phá lệ dễ nói chuyện: “Hai chọn một, muốn uống dược thiện hay là thuốc Bắc.”
Dược thiện với thuốc Bắc, không cần so cũng biết cái nào dễ uống hơn. Dược thiện ít nhất còn có mùi vị như thức ăn, không đến mức bị cái mùi nồng đặc thuốc Bắc xộc lên tận óc làm nghẹn cổ họng.
Rõ ràng là đang ép cậu chọn.
Chỉ là — cả hai Thích Hủ đều không muốn chọn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT