Đào Mãn Vũ yên tâm thoải mái cưỡi lên cổ tên bại hoại nào đó, ở cao nhìn xa, dạo chơi hội miếu, nó bất chợt phát hiện gia hỏa mang mặt nạ giả danh dừng bước lại, nó theo ánh mắt của hắn nhìn lại, là một tiểu tỷ tỷ gầy gò đứng trước mặt, rụt rè đưa ra một tờ giấy giới thiệu mỏng manh.
Từ Phượng Niên sửng sốt một chút, nhận lấy giấy giới thiệu từ trong tay của tiểu cô nương gầy như que củi, giấy giới thiệu này là tiểu thủ đoạn thu hút sinh ý của thuyết thư tiên sinh, viết mấy câu đơn sở giản lược về nội dung kể chuyện, bất luận là kể chuyện thiết kỵ nhi hay là yên hoa phấn đại, hoặc là người gặp quỷ, mùi rượu còn sợ ngõ nhỏ sâu, ngoại trừ chính chủ ở trà phường, tửu quán ra thì dựng đài mời khách đi trên đường vào nghe kể chuyện, phô trương lớn nhỏ móc nối với danh khí cao thấp, một số người kể chuyện trứ danh thì thường thường có thể treo biển chữ vàng ở bên ngoài tửu lâu phố xá sầm uất, vị trước mắt này tương đối khó coi, chỉ dùng giấy Phi Thiếp Vĩ nhưng khiến Từ Phượng Niên kinh ngạc chính là hắn nhận ra tiểu cô nương này, chính là hai ông cháu mà hắn đã nhìn thấy trong trà lâu yên tĩnh ở Thành Bắc Lương trước kia, người kể chuyện lớn tuổi, mắt bị mù, rót rượu kể chuyện, tiểu cô nương nâng một cây tì bà chất lượng kém.
Từ Phượng Niên nhìn thấy chữ trên giấy giới thiệu thì càng giật mình cả kinh, lão cũng dám kể chuyện Thế tử Bắc Lương du lịch ngàn dặm ở trong thành trì của Bắc Mãng sao? Hắn đảo mắt một vòng, yên lặng nhìn tiểu cô nương phát mười mấy tờ giấy giới thiệu xong, lúc này hắn mới cõng Đào Mãn Vũ theo nàng vào một trà phường sinh ý tương đối vắng vẻ, sau khi hắn ngồi xuống, gọi một bình nước trà, thật sự nhìn thấy ở trung tâm của trà phường trống một mảng, lão giả mù theo thói quen đặt trúc bản và một chén rượu đục trên băng ghế nhỏ, tôn nữ của lão phát giấy giới thiệu đơn sơ xong thì chạy chậm đến bên cạnh lão nhân, cẩn thận từng li từng tí nâng tì bà lên, nàng nói nhỏ mấy câu với gia gia sống nương tựa lẫn nhau, có lẽ là lão nhân kể chuyện Thế tử điện hạ Bắc Lương Thế tử điện hạ Bắc Lương, quá mức mới mẻ đến kinh thế hãi tục nên dẫn đến đa phần những khách nhân nhận giấy giới thiệu đều vui lòng trả tiền trà, khiến lão bản trà phường mặt mày hớn hở, y hết sức hài lòng với ánh mắt quyết đoán của mình.
Người kể chuyện mù bắt đầu uống một ngụm rượu trong chén nhỏ, thấm giọng rồi, lão vẫn chưa đi vào chính đề mà cất cao giọng nói: "Hôm nay lão nhi không kể chuyện yên phấn nam nữ triền miên, cũng không kể chuyện yêu quái bên ngoài nhân thế kia mà chỉ kể chuyện Thế tử Bắc Lương lưng đeo song đao du lịch mấy ngàn dặm, giành được vài tiếng cười của thính giả là đủ rồi."
Người kể chuyện già nói xong, tiểu cô nương thuận thế gãy tỳ bà, âm thanh trong trẻo vang lên.
Lão nhân lại nâng chén rượu mạnh do lão bản trà phường khen thưởng lên uống một ngụm rồi nhẹ nhàng đặt xuống, cầm trúc bản lên, theo quy củ độc thoại: "Thông minh lanh lợi vốn trời sinh, hồ đồ hoàn khố chưa hẳn thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play