Từ Phượng Niên không cắt đứt sự dò xét của tiểu cô nương sau lưng, chờ khi nó thu tầm mắt lại thì hắn mới quay người cười nói: "Ăn điểm tâm xong, ta dẫn ngươi đi chơi hội miếu."
Đào Mãn Vũ nghi ngờ, có lẽ là nó không biết vì sao hắn lại đại phát từ bi, trong mắt của nó, tên gia hỏa bại hoại kỳ nhân không dùng gương mặt thật này khôn khéo như con buôn, khiến mình ăn đủ đau khổ, sao mới một đêm đã thay đổi chủ ý rồi?
Từ Phượng Niên khẽ cười nói:
"Ta đã nghĩ kỹ, đến lúc đó sẽ một mình rời khỏi Thành Phi Hồ, không mang theo kẻ vướng víu như ngươi ra khỏi thành, yên tâm, ngươi không thiếu ăn mặc đâu, chắc chắn so với theo ta còn dễ chịu thoải mái hơn.
Thừa dịp còn ở chung mà giả người tốt mấy ngày, tránh bị ngươi ghi hận.
Ta đã từng nghe nói gia hỏa có thể nhìn thấu lòng người như ngươi, mỗi khi nhớ mãi không quên thì chắc chắn lão thiên gia sẽ có trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play