Đến, bỏ tiền, bỏ tiền, lần này các khách uống trà cho tiền vô cùng thống khoái, ào ào, rất nhanh đã đổ đầy chén lớn, người có tính tình gấp chạy lên ném tiền xong thì lập tức trở lại chỗ ngồi rồi vội vàng nói: "Lão đầu, nói mau nói mau!"
Người kể chuyện mù uống một hớp rượu, cười nói: "Lý lão tiền bối cảnh giới Kiếm Tiên kia cao giọng truyền lời cho ngọn Long Hổ Sơn to lớn, Thế tử điện hạ nói còn cái rắm!"
Toàn bộ trà phường hoàn toàn yên tĩnh, ngay sau đó ầm ầm khen hay, rất nhiều trà khách cảm thấy hả giận mà chợt vỗ bàn.
Đào Mãn Vũ bên cạnh Từ Phượng Niên cười khúc khích, Từ Phượng Niên móc một nén bạc vụn hơi nặng, vuốt vuốt đầu, tiểu nha đầu vốn cảm thấy lão tiên sinh kể chuyện rất đặc sắc, lần đầu tiên nó thấy tên quỷ hẹp hòi này lại xa xỉ, cuối cùng nó đưa ra gương mặt tươi cười, nắm lấy nén bạc vụn chạy vào trung tâm trà phường, gương mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng đặt vào trong chén rồi chạy về bên cạnh Từ Phượng Niên, dựa sát vào hắn không dám nhìn người khác.
Mọi người cũng chỉ cảm thấy người trẻ tuổi này tám chín phần mười là con cháu nhà phú quý nhàm chán, nhiều tiêu đến mức không có chỗ tiêu, cũng không nghĩ nhiều.
Người kể chuyện mù kể đến Thành Võ Đế ở Đông Hải, chỉ nói Thế tử điện hạ bưng chén lên tường thành lại không nói rõ ngọn nguồn, các khách uống trà nghe đến kinh tâm động phách, không hẹn mà cùng nghĩ đến vị Thế tử Bắc Lương thế tập võng thế này thật đúng là gan to bằng trời, cũng không tìm hiểu kỹ nội tình, nghe người kể chuyện kể chuyện, tích cực quá làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play