📍Thể loại & Hình thức: Hư cấu, toàn văn hơn 2000 chữ, oneshort
✈️ Chuyện mang tính chất giải trí, vui lòng không áp đặt vào người thật
----------------
Trước khi trở thành thành viên cố định trong show, Phạm Thừa Thừa đã từng chạm mặt Tống Vũ Kỳ một lần — ở buổi ra mắt bộ sưu tập mùa thu của thương hiệu Boy.
Hôm đó trời âm u, có gió nhẹ, se se lạnh…
Phạm Thừa Thừa đến khá sớm, đang làm tóc và trang điểm trong phòng hoá trang, đồng thời tranh thủ xem lại kịch bản.
Khi Yuqi bước vào. Cô ấy dường như quen biết với mọi người, vừa bước vào đã lễ phép chào hỏi với tất cả mọi người trong phòng , cuối cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy Phạm Thừa Thừa:
“Ơ, nghe nói dạo này em bận lắm, cứ tưởng lần này chỉ có mỗi chị thôi cơ.”
Phạm Thừa Thừa ngẩng đầu nhìn cô ấy một cái, vừa mới che khuyết điểm xong quầng thâm mắt, cậu còn hơi buồn ngủ, đôi mắt không có tí sức sống nào, chỉ gật đầu đáp lại một cách vô thức.
“Dạo này em hơi bận thật.” Phạm Thừa Thừa ngáp một cái, thuận tay kéo chiếc ghế bên cạnh ra, ra hiệu chị ngồi, “Chị dạo này cũng bận mà, không phải sao?”
Tống Vũ Kỳ khựng lại một chút, có vẻ không hiểu sao cậu lại để ý đến lịch trình của mình. Phạm Thừa Thừa nhìn ra được điều đó, liền giải thích:
“Chẳng phải sắp quay Keep Running sao, team em có nói qua lịch quay dạo này.”
Hai người vốn chẳng thân, căn phòng lập tức trở nên yên ắng.
****************
Trang điểm xong thì có thể lên sân khấu luôn, MC trên sân khấu giới thiệu, họ lần lượt trả lời.
Ban đầu Tống Vũ Kỳ nói hơi vấp, Phạm Thừa Thừa nghĩ bụng, nhất định không được cười, chắc là do ở nước ngoài lâu quá, không thường nói tiếng mẹ đẻ nên mới vậy thôi. Cậu hơi muốn “giải vây” giúp chị, nhưng mấy câu sau chị nói rất trôi chảy.
MC hỏi điểm nhấn trong outfit hôm nay của Tống Vũ Kỳ là gì.
Phạm Thừa Thừa thầm nghĩ một chữ: “Lạnh.”
Cậu liếc nhìn lên miệng gió điều hoà phía trên, rõ ràng trời hôm nay đâu có nóng lắm, sao còn bật gió lạnh. Lại quay đầu nhìn Tống Vũ Kỳ — chiếc áo khoác dày được chị khoác trên cánh tay, bên trong là áo quây, phần dưới mặc váy ngắn.
Cách phối đồ này… Phạm Thừa Thừa co vai lại, rúc mình vào trong hoodie.
“Outfit hôm nay của chị… chắc là điểm nhấn nằm ở phụ kiện đó, vì bộ đồ này khá đơn giản nên chị muốn phối thêm dây chuyền, kiểu cool cool ấy.”
Tống Vũ Kỳ chia sẻ OOTD dưới ánh đèn sân khấu, khi nói đến dây chuyền thì chị chỉ tay về phía cổ. Phạm Thừa Thừa theo ánh mắt đó nhìn theo — quả thật rất nổi bật, dây chuyền to bản ở xương quai xanh rất dễ thấy.
_____
OOTD : Outfit Of The Day - Trang phục mặc trong ngày.
----------------
Máy quay không lia đến Phạm Thừa Thừa nên cậu tha hồ “ngắm lén” Tống Vũ Kỳ — chị hình như gầy đi rồi, không rõ là do áp lực dư luận hay công ty yêu cầu, gương mặt cũng sắc sảo hơn. Con gái khi trưởng thành thường như vậy. Cậu nhớ đến lần đầu tiên họ gặp nhau trong một chương trình bốn năm trước.
Lúc ấy Tống Vũ Kỳ còn để tóc xoăn , tuy lớn hơn cậu một tuổi nhưng lên hình trông cứ như học sinh cấp ba. Cậu không thích trò mạo hiểm, Tống Vũ Kỳ liền nói: “Để chị làm, đừng ép buộc mình quá."
Vì là phát biểu của đại sứ thương hiệu nên chẳng mấy chốc buổi sự kiện đã kết thúc.
Khi Phạm Thừa Thừa quay về phòng nghỉ thì Tống Vũ Kỳ đã rời đi — chị còn phải ra sân bay.
Quản lý vào thông báo xe đến rồi, cậu mới đứng dậy đi ra ngoài.
“À đúng rồi, ngoài trời mưa đấy, chị bảo fan về hết rồi, xe đỗ ở ngoài, sẽ chở em thẳng về nhà. Mấy hôm tới nghỉ ngơi cho tốt, không sắp lịch nữa nhé.” Quản lý vừa nói vừa rút ra một cây dù đưa cậu, rồi quay đi ra cửa khác.
Phạm Thừa Thừa gật gù đáp, xe đỗ ở ngay trước cửa nên thật ra cũng không cần dù, cậu liền thu dù lại, cúi đầu chui vào xe.
Tài xế vừa chuẩn bị lái xe rời đi thì Phạm Thừa Thừa bỗng liếc nhìn ra cửa sổ — thấy Tống Vũ Kỳ đang cúi đầu đi, suýt nữa đâm vào cửa kính.
Thế là Phạm Thừa Thừa hạ cửa kính xuống, hét một câu: “Cẩn thận!”
Tống Vũ Kỳ ngẩng đầu, nhìn cánh cửa kính rồi cảm kích mỉm cười với cậu, nụ cười ấy thật rạng rỡ.
Phạm Thừa Thừa vốn không phải kiểu thích lo chuyện bao đồng, nhưng Tống Vũ Kỳ không tính là “người khác”.
Họ đã gặp nhau hai lần rồi, sắp tới còn cùng quay chương trình, khả năng cao sẽ trở thành bạn bè. Cậu thiện ý hỏi sao chị chưa đi, lúc nãy nghe nói chị đi rồi.
Mưa vẫn rơi, từng giọt nhỏ lách tách rơi xuống vũng nước bên vệ đường, bắn lên đôi boots cao cổ.
Tống Vũ Kỳ cười bảo tìm không thấy xe, không sao, chị có thể gọi xe đi cũng được.
“Lên xe đi,” Phạm Thừa Thừa cúi đầu nhìn đồng hồ, “Em không có lịch trình được sắp xếp ở sau, tiện đường đưa chị một đoạn.”
Thế là cô… cứ thế mà lên xe.
Phạm Thừa Thừa bấm nút nâng tấm ngăn giữa hai hàng ghế, đưa chị cốc caramel macchiato nóng.
Gió ấm từ điều hoà thổi vào đầu gối khiến chúng nóng ran, cốc cà phê trong tay cũng nóng bỏng lòng bàn tay. Phạm Thừa Thừa nghĩ chị không uống là vì phải giữ dáng, liền tinh tế nói cà phê chỉ có ba phần đường.
“Cảm ơn em.”
Lịch trình dày đặc khiến đầu Phạm Thừa Thừa như muốn nổ tung, vậy mà Tống Vũ Kỳ lại trông chẳng hề mệt mỏi, thậm chí còn rất tỉnh táo. Cậu thấy xót chị, nghiêng cây dù sang phía chị.
“Lát nữa chị cầm dù này nhé, còn nữa…” Phạm Thừa Thừa tắt màn hình điện thoại, nở nụ cười đầu tiên trong ngày, “Lâu rồi không gặp.”
Tống Vũ Kỳ nhấp một ngụm cà phê, vị ngọt ngào lan toả trong miệng khiến chị cảm thấy rất mãn nguyện, chị cũng cười — Phạm Thừa Thừa lúc cười mới giống như trong trí nhớ của chị, luôn đầy nhiệt huyết, lịch thiệp với người lạ, lại đầy chân thành.
“Xe không đợi chị, họ bảo chị tự ra sân bay.” Tống Vũ Kỳ cúi mắt, hàng mi dày che khuất cảm xúc trong đáy mắt, để lại sự ngỡ ngàng của Phạm Thừa Thừa.
Công ty gì mà vô trách nhiệm vậy chứ.
Phạm Thừa Thừa thở dài, gõ gõ vào vách ngăn ra hiệu cho tài xế chuyển hướng chiếc xe: “Ra sân bay đi.”
Cảm giác mệt mỏi vì phải dậy sớm đi làm đã tan biến.
Bề ngoài thì đúng là hai người không thân, chỉ quay chung vài show thôi, giới giải trí người quay chung nhiều lắm, đâu thể vì biết tên là coi như quen. Nhưng từ góc độ một phía, Phạm Thừa Thừa lại rất “quen” Tống Vũ Kỳ. Từ lúc chị debut cậu đã theo dõi, không bỏ sót một sân khấu nào, còn vui vẻ học nhảy, xem show của nhóm chị, nhấn theo dõi cả Instagram.
Tình cờ là, Tống Vũ Kỳ cũng biết đến cậu.
................
Mưa đang ngày một nặng hạt, cô cứ thể thả mình vào chúng và đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình
Nếu cô nhớ không sai thì có lần được quay chung show “CÙNG NHAU CẮM TRẠI NÀO 2” với Chu Khiết Quỳnh, có người nhắc đến Idol Producer, cô ấy nhỏ giọng hỏi: “Là show mà chị tham gia làm cố vấn vũ đạo khi mới quay về nước đúng không?” Chu Khiết Quỳnh gật đầu, tối đó Yuqi liền xem hết show, còn cùng bàn luận với Chu Khiết Quỳnh.
“Xem nhanh vậy á?” Chu Khiết Quỳnh bất ngờ, “Vậy thì thích cậu nhóc nào nhất?”
Tống Vũ Kỳ nghĩ mình đâu có lớn tuổi lắm, nhưng nhìn ngày sinh của mấy thí sinh thì mới nhận ra mình làm thực tập sinh cũng lâu rồi.
“Ừm…” Yuqi nhớ lại tên cậu, hình như tên cậu ấy là từ láy, lần thi phụ rap thì run quá quên lời, hậu trường còn khóc. Hình như là… “Phạm Thừa Thừa, em thấy cậu ấy thú vị.”
“Hồi em còn quay show với cậu ấy, mới có hai năm mà thay đổi nhiều thật.” Tống Vũ Kỳ nhớ về Phạm Thừa Thừa năm 2019, nhóm đã tan rã, cậu ấy rất nhanh thích nghi với xã hội, trong show luôn nỗ lực làm không khí vui vẻ.
Không ngờ chàng trai năm 2018 từng lúng túng vì sân khấu đầu lại có thể tự tin như hiện tại.
Tống Vũ Kỳ để ý cậu vì bản thân cô cảm thấy đồng cảm, rất giống mình khi đó, khi mới sang Hàn làm thực tập sinh.
Khi thấy cậu khóc trong chương trình, Yuqi mới nhận ra — muốn làm tốt một việc, không chỉ cần khổ luyện mà còn cần một lòng tin mạnh mẽ. Cô ấy vẫn còn nhớ hồi làm thực tập sinh, công ty bắt chị đi hát trước người lạ để nhận đánh giá, lúc ấy mới sang Hàn không lâu, tiếng còn bập bõm, lắp ba lắp bắp hỏi từng người:
“Chào anh/chị, anh/chị có thời gian nghe em hát một bài không ạ?”
Nếu có người chịu dừng lại là điều tốt, nhưng đâu phải lúc nào cũng được như vậy.
Chị từng khựng lại khi bị từ chối, rồi cúi đầu cảm ơn, tiễn người ta đi trong im lặng.
Khi ấy chị mới vừa đủ tuổi trưởng thành, giữa đất khách lạnh lẽo, chỉ biết xoa tay cầu mong một ai đó dừng bước.
Ngoài cửa kính, mưa vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, ngược lại càng ngày càng nặng hạt, đập lách tách vào kính xe, dần kéo cô ra khỏi mạch suy nghĩ.
“Có muốn kéo rèm không? Nghỉ một lát đi, trời thế này chắc máy bay sẽ bị delay” Phạm Thừa Thừa nghiêng người kéo tấm rèm ánh sáng ở bên ngoài cửa lọt vào phía bên Yuqi.
Mùi cam thoang thoảng bên tai, khiến người ta cũng thấy buồn ngủ. Chị khẽ gật đầu, không nghĩ đến việc delay, tựa đầu vào ghế da mà ngủ say sưa.
Đến nơi rồi, mưa hình như đã nhỏ hơn một chút, chẳng rõ có kịp giờ bay không, Phạm Thừa Thừa vừa đắp áo cho chị thì chị tỉnh.
Cậu dịu dàng nói: “Yuqi, đến rồi.”
Tống Vũ Kỳ chớp mắt, mặt mày đầy vẻ mệt mỏi, cơn ngáp bị chị kìm lại, cổ họng khô khốc, “ừm” một tiếng cũng khàn hẳn.
Tài xế mở cửa, dù bung ra giữa mưa. Tống Vũ Kỳ nghe tiếng mưa rơi trên mặt dù như tiếng trắng, quay đầu nhìn — Phạm Thừa Thừa định tiễn chị vào làm thủ tục nhưng lại nghĩ đến paparazzi đầy rẫy, nên ngồi lại trong xe.
“Chị đi nhé Thừa Thừa, cảm ơn em đã đưa chị đi.” Tống Vũ Kỳ đối diện cậu, giơ tay vẫy nhẹ, vài hôm nữa là gặp lại trên Keep Running, chị nói thêm một câu: “Lần sau gặp.”
Phạm Thừa Thừa muốn nói nhiều lắm nhưng lời vừa đến miệng lại không thể thốt ra được, chỉ nói: “Lần sau gặp, nhớ ăn uống đầy đủ, ngủ cho ngon, mau đi đi, kẻo trễ.”
Cậu thấy Tống Vũ Kỳ mấp máy môi, ngoài trời mưa lớn quá, cậu chỉ kịp đọc được khẩu hình “Em cũng vậy” mỏng như tơ xuyên qua màn mưa mà vọng tới tai cậu.
Tống Vũ Kỳ nói xong liền quay người rời đi, Phạm Thừa Thừa có rất nhiều điều muốn nói bỗng trào lên, vội vàng lấy dù từ cốp xe rồi lao ra ngoài.
Bên đường đã có vũng nước, Tống Vũ Kỳ sợ boots bị ướt nên bước nhanh hơn, Phạm Thừa Thừa chạy theo sau.
Chị đã vào trong, không quay đầu lại.
Phạm Thừa Thừa thấy lời muốn nói mắc ở ngực, khó chịu, rõ ràng vừa nãy định nói cơ mà.
Sau tấm kính phản chiếu, Tống Vũ Kỳ đứng đó, chẳng ướt là bao. Khi thu dù lại, chị thấy Phạm Thừa Thừa đang chạy tới, liền cố ý chờ một lúc.
Cậu không nói gì, chỉ đứng đó che dù. Chị cũng chưa đi, dù cầm nửa vời, nước nhỏ tí tách xuống giày, để lại từng giọt.
Lúc đó, cả hai người chỉ nhìn nhau không nói gì hết - đổi lại khoảng lặng ấy là bên ngoài trời mưa đang ngày càng nặng hạt hơn.
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ
Vì là oneshort nên đều là kết lửng như dị hết á =))))
Chúc mn đọc truyện vui vẻ, đừng quên nhấn like thả tim và vote cho sốp nha