Trịnh Ngọc Khánh đang định gọi người mang khăn lau sạch dấu vết trên cổ, nhưng không ngờ Thánh Thượng bỗng nhiên nổi giận. Trong lòng nàng tuy nghi hoặc, song lúc này chỉ vội vàng chỉnh lại y phục, bước nhanh về phía gian tắm.
Bão Cầm, với vẻ ngoài trang nhã, quỳ bên ngoài bình phong. Mái tóc nàng xõa tung, y phục ướt hơn nửa vì dính hương liệu tắm gội và rượu. Tóc đen bết chặt vào thân, hòa lẫn với lớp sa mỏng. Khi Trịnh Ngọc Khánh bước vào, luồng khí lạnh nàng mang theo khiến thân hình mảnh mai của Bão Cầm khẽ run. Nàng ngẩng đầu, ánh mắt cầu cứu hướng về phía Trịnh Ngọc Khánh.
“Đang yên đang lành, sao Thánh Thượng lại nổi giận thế này?”
Căn phòng im phăng phăng. Trịnh Ngọc Khánh hiểu rõ tình thế, không đợi Thánh Thượng lên tiếng, nàng đã nhanh nhẹn bước tới, vén rèm châu, lướt mắt nhìn cảnh hỗn độn trong phòng. Nàng nhàn nhạt cất lời: “Còn không mau lui xuống? Chẳng lẽ muốn ở lại đây đến khi đông lạnh thành bệnh?”
Nghe Quý phi nói vậy, Bão Cầm như được đại xá. Nàng từng vui mừng biết bao khi được Trịnh Ngọc Khánh coi trọng, thì nay lại sợ hãi bấy nhiêu khi bị Thánh Thượng quát mắng. Không còn ý định nịnh nọt, nàng vội ôm y phục che thân, lảo đảo rời đi.
“Quý phi, nàng chẳng có gì muốn nói sao?”
Thánh Thượng ngồi trên giường, dường như đang kìm nén cơn giận, ánh mắt sắc lạnh nhìn Trịnh Ngọc Khánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT