Thánh Thượng hiện giờ đến thăm phi tần không còn cần che giấu, hai bên cung nhân cầm đèn đứng chờ, nghênh đón thánh giá. Đêm tuyết rơi, ánh đèn rực rỡ, gấm vóc trải khắp lối đi. Trịnh Ngọc Khánh đã thay một bộ cung trang theo chế độ trong cung, đứng đợi ở cửa tiểu viện.
Thiên tử giá lâm, dù chỉ mặc thường phục, vẫn khác xa vẻ giản dị ngày trước. Tại Ngọc Hư Quan, mọi ngọn đèn đều tắt ngấm, chỉ nơi Thánh Thượng đi qua mới rực sáng ánh đèn, ngự hương tràn ngập, xa hoa lộng lẫy.
Thấy Trịnh Ngọc Khánh từ cách xa ba trượng đã cung kính cúi lạy, miệng thưa “Thánh Thượng Thánh an”, Thánh Thượng vội bước tới, chưa để nàng kịp lạy xuống đã nâng nàng đứng dậy. Bất chấp tiếng kêu khẽ của mỹ nhân, bế ngang nàng, tiến thẳng vào trong phòng.
Chẩm Châu và Hiển Đức kinh ngạc nhìn nhau, rồi mỉm cười, cùng bước theo sau.
“Trời hôm nay lạnh thế này, sao lại quỳ đón trẫm?” Từ khi Quý phi trở nên thuận theo, Thánh Thượng dù bên ngoài thế nào, khi trở lại tiểu viện này luôn cố gắng bày ra vẻ ôn hòa. “Bất quá, cung trang quả nhiên hợp với nàng hơn. Ngày khác, trẫm sẽ cho người mang thêm vài bộ tới.”
Trịnh Ngọc Khánh được Thánh Thượng bế vào trong, đặt lên giường La Hán, tựa vào lòng hắn. Đôi tay lạnh buốt vì gió tuyết được hắn nắm lấy, đưa vào vạt áo sưởi ấm.
Dù đã cùng Thánh Thượng ân ái nhiều lần, Trịnh Ngọc Khánh vẫn không khỏi tim đập thình thịch. Hôm nay, nàng vấn tóc mây cao, cài trâm ngọc khẽ lay động. Bộ cung trang tinh xảo càng tôn lên vẻ đẹp kinh diễm của nàng so với y phục thường ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play