“Chứ còn gì nữa, không phải lương thực thì là cái gì? Nhìn bao tải mà xem, chắc chắn là Trần đại nhân cho người đi Khánh Xuyên mua về! Này thì Lư Dương ta khỏi lo đói.”
“Đúng rồi! Vốn dĩ huyện ta cũng không thiếu lương, chỉ tại mấy thương nhân bụng dạ khó lường kia tự ý nâng giá! May mà có Trần đại nhân, chứ không phen này dân đen tụi mình bị lột sạch da cũng chưa chắc còn đủ ăn.”
“Chuẩn bài! Trần đại nhân đúng là phúc tinh của huyện Lư Dương ta!”
“Ai da, nghe nói nhà họ Nhiễm vẫn còn đang mở tiệm bán gạo đấy. Nhị ca ta còn tính đến đó mua, không được, ta phải đi kéo ổng về ngay! Có xe lương về rồi, ai mà thèm đụng đến cái lũ hút máu dân kia nữa!”

“Hắt xì! Hắt xì!”
Trong nha môn, Trần Vân Châu hắt xì liên tục vài cái, vừa xoa mũi vừa nghi ngờ: “Mình bị cảm à?”
Thế nhưng đúng lúc đó, chỉ số ủng hộ lại bỗng nhiên bùm một phát tăng vọt!
Mắt Trần Vân Châu lóe sáng: “Ủng hộ mà tăng nhanh như vậy, chắc chắn bên ngoài có chuyện rồi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play