Ngô Viêm quả thực khát thật, cầm lấy chén trà nốc một hơi cạn sạch, rồi mạnh tay đặt cái "cộp" lên bàn:
“Trần đại nhân, chuyện này mà ầm lên thì chẳng bên nào được lợi. Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ đi.”
Tên này, đến lúc này rồi mà vẫn còn cố làm ra vẻ.
Trần Vân Châu nhàn nhạt cười:
“Vậy không biết Ngô đại nhân định bảo ta phải làm thế nào?”
Ngô Viêm liếc hắn một cái, cũng chẳng vòng vo gì, nói thẳng ra yêu cầu:
“Ngươi đừng để người Kiều Châu chúng ta tiếp tục nhập cảnh Khánh Xuyên nữa, còn đám đã đến rồi thì phải trả hết về cho ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play