Âm thanh vang lên, mọi người quay phắt lại nhìn. 
Nàng tỉnh. 
Bởi vì Lục Tĩnh còn đang ở đây, cho nên Văn Trạm không thể chạy đến ôm lấy Lục Vân Sơ, điều ấy khiến hắn cảm thấy vô cùng khó nhịn.
Ánh mắt hắn rơi lên người Lục Vân Sơ, vừa mừng vừa thương, tựa như không chỉ mới hôn mê gần một năm, mà là đã rời xa nhau cả một đời.
Thế nhưng Lục Vân Sơ lại không nhìn hắn, nàng đang bận an ủi vị phụ thân già gần như khóc đến ngất đi.
Lục Tĩnh nước mắt nước mũi đầm đìa, cuối cùng chỉ cố ép ra mấy chữ: “Tỉnh là tốt rồi.”
Vì Lục Tĩnh khóc quá thương tâm, chuyện thưởng hoa cũng phải dừng lại giữa chừng, mọi người vội vàng trở về phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play