Hỗn loạn rất nhanh liền lắng xuống, Lục Vân Sơ kéo tay Văn Trạm nấp vào góc tường, đợi đến khi trong điện được thu dọn sạch sẽ mới lôi hắn rời khỏi.
Nàng vẫn còn sợ hãi, vỗ ngực nói: “Thật là nguy hiểm, sớm biết hôm nay có một màn như vậy, ta tuyệt đối sẽ không dẫn ngươi ra ngoài.” Nàng quay đầu nhìn sắc mặt tái nhợt của Văn Trạm, nhẹ giọng trách, “Lỡ như ngươi bị thương thì biết làm sao? Ngọn nến bé như vậy, chỉ cần một cơn gió cũng đủ để thổi tắt.”
Hắn cúi đầu, ngón tay khẽ run rẩy, từ từ nắm lấy lòng bàn tay.
“Lục phu nhân!” Có người gọi nàng, Lục Vân Sơ quay đầu, đối diện với ánh mắt chân thành của Lưu Tri Hứa.
Lưu Tri Hứa hướng nàng thi lễ, giọng điệu dịu dàng: “Đa tạ ân nhân.”
Lục Vân Sơ ngây ra, ân nhân?
Nàng liếc nhìn Văn Tước đuổi theo phía sau, rồi lại nhìn Lưu Tri Hứa trước mặt, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm chẳng lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT