Mười lăm tháng mười một, phần thưởng cho chiến công của Văn Tước rốt cuộc cũng tới nơi. Cả Văn phủ trên dưới đều tràn ngập không khí hân hoan chúc mừng.
Lục Vân Sơ nghe được tin tức, trong lòng nghĩ, thời khắc quan trọng như thế này, sao có thể thiếu phần diễn của một vai phụ quan trọng như nàng.
Quả nhiên, không bao lâu sau đã có hạ nhân đến báo, đêm nay Văn Tước sẽ mở tiệc khoản đãi mọi người. Thế nhưng… lại không mời bọn họ.
Văn Trạm thân thể suy nhược, sợ ánh sáng, không thích ồn ào, quanh năm suốt tháng đều ở trong phòng, không mời hắn vốn cũng là điều bình thường.
Còn không mời Lục Vân Sơ thì lại càng hợp lý. Người có đầu óc chỉ cần không mắc bệnh nặng đều sẽ không chủ động mời nàng.
Nhưng vai ác làm sao có thể cam tâm chấp nhận? Lục Vân Sơ giậm chân phẫn nộ, đọc lời thoại đầy khí thế: “Vì sao không mời ta? Chẳng lẽ ta không thể gặp người sao? Ta gả vào Văn phủ, là chủ nhân nơi đây, là người thân của hắn, sao có thể không xuất hiện trong yến tiệc mừng công của hắn?”
Nàng đã quá quen với sự điên cuồng của vai nữ phụ, biểu cảm khi nói lời thoại cũng nắm rất chuẩn, vừa dứt lời liền làm bộ muốn nôn khan. Trời ạ, thật là buồn nôn quá mức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play