Lục Vân Sơ nhẹ nhàng ôm lấy Văn Trạm, chẳng rõ đã qua bao lâu, chỉ cảm thấy thân thể hắn đang dần dần bớt run.
Hơi thở hắn yếu ớt, chậm rãi, tựa như sức lực đã cạn kiệt.
Lục Vân Sơ rời cằm khỏi đỉnh đầu hắn, mượn ánh trăng dịu nhẹ, khẽ vuốt mớ tóc mái ướt mồ hôi lạnh trên trán hắn.
Văn Trạm bỗng chốc run rẩy dữ dội, tựa như bị điện giật, muốn giãy ra khỏi vòng tay nàng.
Lục Vân Sơ chẳng hiểu hắn đang nghĩ gì, do dự buông lỏng tay, dịu giọng nói: “Ngươi đừng sợ, Văn Trạm, là ta.”
Hắn thở dốc mấy hơi, cố gắng điều hòa hơi thở, thân thể cũng dần ngừng run, khẽ nhích người muốn gượng ngồi dậy.
Lục Vân Sơ còn chưa hoàn toàn buông tay, bàn tay vẫn đặt nơi sau lưng hắn, vừa chạm đến, Văn Trạm lại thoáng giật mình, tựa như có tiếng sấm bất ngờ vang lên giữa trời quang, khiến hắn rụt đầu trốn vào ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play