Giữa hai người ngầm có vô vàn sóng ngầm cuộn chảy dưới vẻ ngoài gió nhẹ mây lành. Bách Cửu rời điện trước, chỉ để lại Thái tử đứng trong điện. Thái tử nhìn bóng dáng tuấn tú, cao ráo và thẳng tắp kia lướt ra khỏi ngưỡng cửa điện, thần sắc trên mặt càng thêm khó dò. Bề ngoài mang vẻ từ bi, nhưng trong mắt lại để lộ sát ý.
Bách Cửu trở về phủ ngay trong đêm, lúc Tiêu Cấm quay đầu lại thì người đã biến mất. Tần vương và Chương Thái Viêm vẫn còn bị giam dưới tay hắn, hắn tất nhiên không thể lơi lỏng. Vừa xoay người thì thấy Tạ Tịnh Sinh bước tới.
“Ngươi giữ vững rồi.” Tạ Tịnh Sinh rõ ràng là từ điện Càn Thanh chạy đến, trên tay áo còn vương mùi thuốc súng, hắn nói: “Tần vương khó nói, nhưng Chương Thái Viêm thì không thể chết được.” Nói xong lại đưa tay ôm bụng, nhíu mày: “Mang cho ta chút rượu trắng đi. Đêm nay khỏi ngủ rồi.”
Đúng là không thể ngủ. Chỉ giết thêm một Tần vương thôi cũng đủ dấy lên sóng gió ngút trời, huống chi còn thêm một Chương Thái Viêm. Không biết năm nay phạm phải cái xui gì, liên tiếp ngã xuống ba vị hoàng thân quốc thích. Theo đà này thì chỉ còn lại Thái tử và Đường vương.
Nghĩ đến đây, Tạ Tịnh Sinh bỗng hỏi: “Người Đường vương đâu rồi?”
Tiêu Cấm bận đến tối tăm mặt mũi, nào còn nhớ đến một vị Đường vương rụt rè sợ hãi.
Bách Cửu trở về phủ thì trời gần sáng, mang theo hàn khí khắp người, dù đã tắm rửa nhưng cái lạnh vẫn không tan. Hắn đưa tay chui vào trong chăn, liền biết Tân Dịch vẫn còn thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play