Dùng mệnh ca hát, toàn võng hỏng mất khóc lóc cầu ta đừng chết

Tác giả Lão Niên Phạn Chước

Edit Trăng Sáng Hạ Sang 

Chương 11: Vạn vật trên đời đều có một khe hở – đó là nơi ánh sáng len vào

Có thể nói, khoảnh khắc này đã viết nên một dấu mốc lịch sử khiến cộng đồng mạng chấn động.

Buổi livestream chỉ mới bắt đầu được vài phút, số người xem trong phòng đã trực tiếp vượt mốc một triệu!

Phải biết rằng chỉ hai ngày trước, Ôn Hòa vẫn chỉ là một streamer nhỏ bé với vài trăm lượt xem lác đác, thu nhập một tháng còn chưa đến một ngàn tệ.

Vậy mà bây giờ…

Chỉ một chiếc Carnival thôi đã có giá ba nghìn tệ!

Chưa kể đến những món quà xa xỉ khác cứ như không cần tiền mà ào ào đổ xuống.

Ai thấy mà không thèm muốn cho được chứ!

> 【 Nếu hôm nay Ôn Hòa lại có thể mang đến một ca khúc nguyên sang, chất lượng lại không quá tệ, thì tuyệt đối có thể đốt cháy cả giới âm nhạc Hoa ngữ! 】

【 Lúc trước Thiên Vương thuyền kiếp Luân debut còn từng viết được 5 bài hát trong một ngày, nhưng chắc chắn không có bài nào chất lượng như vậy đâu. 】

【 Mỗi ngày sáng tác một bài chất lượng thế này chính là kỳ tích! Phải biết rằng, toàn bộ các ca khúc của Ôn Hòa đều là do chính cậu ấy một mình làm – từ viết lời, phối nhạc đến sản xuất. 】

【 Thật sự rất muốn biết rốt cuộc Ôn Hòa trông như thế nào, có tổng nghệ nào mau liên hệ với cậu ấy đi không? Một ca sĩ nguyên sang tài năng như vậy không đi ký hợp đồng thì tiếc lắm! Rating chắc chắn bùng nổ luôn đó! 】

【 Quá đúng! Tôi ủng hộ! Ba ba Giáp Phương mau hành động đi! Mau đưa Ôn Hòa đến trước mắt công chúng, để chúng ta được tận mắt nhìn thấy chàng trai dịu dàng này là ai! 】

 

Tuy hôm qua cũng từng trải qua tình cảnh tương tự, nhưng sự cuồng nhiệt của mọi người hôm nay vẫn khiến Ôn Hòa có phần được sủng mà lo.

Cậu hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại, nhưng vẫn không kìm được mà ho lên.

“Khụ khụ… Khụ khụ khụ…”

“Cảm ơn mọi người rất nhiều vì quà tặng và sự ủng hộ nhiệt tình. Hiện tại, tôi hơi căng thẳng một chút.”

“Tôi chưa từng thấy nhiều người đến vậy, cho nên… có hơi lúng túng, không biết nên nói gì nữa.”

Hiệu quả phát sóng của Ôn Hòa, nói thật là… tệ đến quá đáng.

Với lượng người xem khổng lồ như thế, vậy mà cậu chỉ biết nói vài câu như vậy thôi.

Thế nhưng sự căng thẳng và lúng túng của cậu lại trúng ngay điểm yếu của mọi người – chân thật.

Thời buổi này, trên internet, cái gì cũng có thể làm giả.

Chỉ cần hút được sự chú ý, không thiếu gì streamer sẵn sàng phóng đại sự việc để kiếm fame, kéo view, kiếm tiền.

Nhưng Ôn Hòa lại khác. Đối mặt với lượng người xem đông đảo, cậu không hề tỏ ra tự tin hay chuẩn bị kỹ lưỡng, mà lại rụt rè và lo lắng – điều đó khiến cậu trở nên chân thật vô cùng.

Điều này cũng chứng minh rằng trước nay cậu thật sự chưa từng trải qua trường hợp nào “lớn” như vậy.

Dù chỉ nhìn qua màn hình, người ta vẫn có thể cảm nhận được cậu đang bị lượng người theo dõi dọa cho khiếp vía.

“Những bài hát tôi hát… thật ra chỉ là muốn nói với mọi người…”

“Trên thế giới này, vạn vật đều có một khe hở – đó là nơi ánh sáng có thể len vào.”

“Tôi hy vọng mỗi người đều có thể ôm lấy thế giới tươi đẹp này.”

“Một bài hát mới – ‘Mong em được thế giới này yêu thương’, tặng cho mọi người.”

(《Mong em được thế giới này yêu thương》 – do Lữ Khẩu Khẩu viết lời)

Ôn Hòa lại ho nhẹ hai tiếng, sau đó mở nhạc đệm.

Theo giai điệu uyển chuyển du dương vang lên, cả phòng livestream lập tức chấn động.

Còn chưa hát câu nào, mọi người đã cảm nhận được một dòng nước ấm áp như suối chảy len lỏi trong lòng.

Trong đầu mỗi người dần hiện ra những hình ảnh đẹp đẽ nhất.

> 【 Không phải chứ huynh đệ… lại thêm một bài hát mới tự sáng tác chuẩn bị cất giọng à? 】

【 Đạn bình phía trên vừa nhìn là biết hôm qua bỏ lỡ livestream rồi. Điểm mạnh nhất của Ôn Hòa chính là “bất ngờ không báo trước”, tôi xem cũng đã chai lì rồi đây. 】

【 Hỏng rồi! Giai điệu quen thuộc này, phong cách quen thuộc này… chắc chắn lại là bài hát cướp nước mắt nữa rồi! 】

【 Ai mà ngờ, người trên đời này mong tôi sống hạnh phúc nhất lại là Ôn Hòa chứ. 】

【 Lúc đầu là 《Thế gian tốt đẹp, cùng em trọn vẹn giao hòa》, bây giờ lại là 《Mong em được thế giới này yêu thương》… Chỉ nghe tên thôi đã muốn khóc rồi… 】

 

Ngay khoảnh khắc nhạc dạo vang lên, cả phòng livestream hoàn toàn bùng nổ.

Đạn bình lăn cuộn điên cuồng, quà tặng cũng không ngừng xuất hiện như mưa.

Không ai ngờ được…

Ôn Hòa vậy mà lại đưa ra một bài hát nguyên sang nữa!

Số người xem livestream đã vượt hai triệu!

Khi phần nhạc dạo dịu dàng dừng lại khoảng hai giây, Ôn Hòa cất giọng!

> “Thân yêu ơi ~ em muốn sống thật tự do ~”

“Lại mắc kẹt giữa khói lửa nhân gian ~”

“Thân yêu à ~ anh cũng từng trằn trọc ~”

“Giữa bảy phần tiếc nuối ~ tìm ba phần niềm vui ~”

 

Giọng hát như mộng như ảo, kỳ diệu lướt vào tai mọi người, khiến ai nấy đều thấy tâm hồn chấn động!

Thanh âm dịu dàng ấy đánh trúng nơi mềm mại nhất trong lòng từng người.

Bên dưới vỏ bọc cứng rắn, ai mà chưa từng có một trái tim ngây thơ, trong sáng?

Chỉ là, hiện thực quá khắc nghiệt, dần dần…

Mọi người trở nên lạnh lùng, không còn hay cười, đến cả nụ cười cũng trở nên giả tạo.

Nhưng ai muốn mình thành như vậy chứ?

Ai mà chẳng từng muốn làm một đứa trẻ không lo nghĩ?

Chúng ta đều là người bình thường, chẳng có đặc quyền để không phiền muộn.

Mà chỉ với vài câu ngắn ngủi, Ôn Hòa đã hát vào tận trái tim tất cả mọi người.

Trên người mỗi người đều mang áp lực không thể nói thành lời.

Khi những áp lực ấy tích tụ lâu ngày mà không có nơi để xả…

Con người cũng sẽ thay đổi.

Trong cuộc đời, tiếc nuối và phiền muộn mới là giai điệu chính.

Tìm ba phần hạnh phúc trong bảy phần nuối tiếc – đó là hiện thực chân thật nhất của mỗi người bình thường.

Dù là trò chơi, video ngắn hay tiểu thuyết, thì những niềm vui rẻ tiền ấy cũng giúp ta tạm thời trốn khỏi thế giới khắc nghiệt này.

Nếu đến cả điều đó cũng bị tước đoạt, thì sống thật sự quá mệt mỏi rồi.

Ôn Hòa không dừng lại, ngược lại, cậu càng chìm đắm trong ca khúc.

> “Thân yêu ơi ~ ai rồi cũng từng đau khổ ~”

“Dù chọn lối nào ~ cũng chẳng tránh được nhấp nhô ~”

“Thân yêu à ~ xin đừng dễ dàng rơi nước mắt ~”

“Hãy cứu lấy chính mình giữa cõi đời nước lửa ~”

 

Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, thì một “quả bom” khác lại rơi xuống.

Cả phòng livestream như chết lặng.

Trong đầu mỗi người đều hiện lên hình ảnh một thiếu nữ giống như tinh linh chậm rãi bước đến.

Cô mang trên vai áp lực học hành nặng nề.

Bài thi làm mãi không xong, sự kỳ vọng của gia đình, tương lai mờ mịt…

Cô dịu dàng xoa đầu bạn:

> — “Đừng sợ, thi không đỗ cũng chẳng sao đâu.”

 

Cậu tăng ca đến tận khuya.

Nhìn toà nhà văn phòng, gió lạnh thấu xương, chẳng thấy tương lai, càng chẳng thấy hy vọng.

Cô sẽ khoác thêm áo cho cậu, đưa cho cậu một bát mì trứng cà chua nóng hổi.

> — “Cậu đã rất tuyệt rồi.”

 

Cậu trở thành trụ cột gia đình.

Phí học hành của con cái, cha mẹ ngày càng già, khoản vay mua nhà, áp lực nặng nề không thở nổi…

Cô sẽ nhẹ nhàng ôm lấy cậu, vỗ vỗ sau lưng.

> — “Những năm qua, cậu đã vất vả rồi.”

 

> 【 Không phải chứ huynh đệ… sao vừa vào là đã bắn pháo giáp cung thế này… 】

【 Đánh giá là: Lữ Bố ra Vô Tận, vừa đau vừa chí mạng! 】

【 Tôi từng nghĩ mình là tàn thuốc bị người ta vứt bỏ, chỉ có Ôn Hòa mới nói với tôi: “Cậu là một bông pháo hoa rực rỡ.” 】

【 Đây là lần thứ hai tôi khóc từ lúc biết chuyện đến nay – khóc đến đứt ruột đứt gan, khóc không thở nổi. Lần đầu là vì ba mẹ nói: “Khóc cũng chẳng giải quyết được gì.” Nhưng Ôn Hòa lại nói: “Không ai khóc để giải quyết vấn đề cả.” 】

【 Sau khi trưởng thành, nơi duy nhất còn cho phép tôi khóc… chính là phòng livestream của Ôn Hòa. 】

 

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play