Kiều Nhuận Ý hoàn thành xong lịch trình trong vòng một tuần của mình, chủ nhật cùng ngày liền bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Lúc cậu thu dọn, Kiều Mãn Ý chân tay luống cuống ở một bên nhìn, đôi mắt hồng như con thỏ, nghẹn ngào: “Anh, em xin lỗi, về sau em sẽ làm bữa sáng, anh đừng dọn đi được không.”
Ba cậu cũng ngậm điếu thuốc, ở bên cạnh thở dài: “Nhuận Nhuận, con có bất mãn gì cứ nói ra, con cáu kỉnh rời đi thế này, mẹ con chắc chắn sẽ tìm bọn ta tính sổ.”
Kiều Nhuận Ý nhấc túi du lịch, xoay người nói: “Một, con không cáu kỉnh, cũng không bất mãn, mà con thật sự muốn tập trung vào kỳ thi đại học, ở trong trường rõ ràng có thể tĩnh tâm hơn trong nhà. Hai, mấy năm nay con dỗ cái này khuyên cái kia thật sự mệt mỏi, ba với mẹ ở được thì ở, không được thì ly hôn đi, dù sao từ nhỏ con bị nuôi thả cũng quen rồi.”
Kiều Kiên Thật đơ mặt, ấp úng nói: “Thằng nhóc này sao lại xui ba mẹ l·y h·ôn.”
“Còn không bằng l·y h·ôn cho xong.” Kiều Nhuận Ý nhấc túi đi ra ngoài, lúc ra cửa lại ho nhẹ hai cái.
Đi ra được hai mét, Kiều Kiên Thật với Kiều Mãn Ý cùng nhau đuổi tới, ba cậu ngăn trước mặt: “Không phải chứ, con cứ đi như vậy ba phải nói với mẹ thế nào đây?”
“Ba muốn nói thế nào thì nói.” Kiều Nhuận Ý nói: “Dù sao đời này ba giỏi nhất là bịa chuyện mà.”
“Sao ba lại bịa chuyện…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT