Chương 3: Khốn kiếp! Anh cắn chỗ nào thế hả?

 

Bắpp_03

Hạ Anh kéo lê tên BOSS biến thái nhỏ đến phòng y tế, cũng không thèm cởi trói cho cậu ta. Bị trói mà còn suýt cắn được cô, hung dữ như vậy, nếu cởi trói ra thì còn lợi hại đến mức nào nữa.

 Tiểu BOSS bị kéo lê trên mặt đất một đoạn đường, bây giờ nhìn Hạ Anh ánh mắt đã gần như muốn phun lửa. Cả người cậu ta vẫn căng cứng, luôn cảnh giác hung dữ đề phòng Hạ Anh đến gần. 

Hạ Anh nhìn dáng vẻ đó của cậu ta, liền cảm thấy tay hơi ngứa ngáy. Nhóc con! Chưa phát triển hoàn thiện mà đã dám hung hăng như vậy! Mặc dù, cậu ta đối với cô quả thực rất quan trọng. Nhưng cũng không thể cứ để mặc cái tính tình này của cậu ta được, phải trị cho ra trò! 

Hạ Anh tìm cho mình một lý do chính đáng để ra tay, yên tâm thoải mái bỏ qua những cảm xúc phản kháng mà hành động tiếp theo của mình có thể gây ra cho tên biến thái nhỏ. Không phá thì không xây được! Sợ gì chứ! Dù sao thì bây giờ cậu ta cũng không tin cô, lại còn chán ghét cô, vậy thì cứ dứt khoát làm thẳng tay luôn! 

Hơn nữa thời gian sau này còn dài, Hạ Anh vừa mới quyết định, cô muốn giữ tên biến thái nhỏ này ở bên cạnh mình, dùng mọi cách cũng phải cày cho được độ hảo cảm của cậu ta! Giúp cô thoát khỏi vận mệnh làm nền! Thế giới tương lai công nghệ phát triển này, phòng y tế đã tự trang bị cánh tay robot có thể dễ dàng điều khiển. 

Tiểu BOSS không cho cô đến gần, Hạ Anh liền dùng cánh tay robot, đơn giản thô bạo như gắp một con sâu nhỏ mà kẹp tiểu BOSS lên, đặt lên giường bệnh. Sau đó, trong lúc cậu ta kịch liệt phản kháng, Hạ Anh lại lần nữa điều khiển cánh tay robot đè chặt cơ thể cậu ta, cứng rắn tiêm một ống thuốc mê vào cánh tay cậu ta!

 “Cô,.. cô dám..” Rất nhanh, thiếu niên hung hăng bướng bỉnh liền mềm nhũn ngã xuống giường bệnh. Giống như một con cá bị rút gân, toàn thân không còn chút sức lực nào. Ngay cả ánh mắt nhìn cô cũng mất đi sự sắc bén, không còn vẻ tàn nhẫn kia, ngược lại có chút giống như thiếu niên đang giận dỗi hờn mát.

 Vẻ mặt này, kết hợp với ngũ quan vốn đã tinh xảo của cậu ta, cùng cặp mắt hai màu xanh lam, xanh lục đặc biệt kia, đừng nói, thật đúng là đáng yêu lại xinh đẹp, nhìn thuận mắt hơn lúc nãy nhiều. 

… Ừm… Cái kiểu đáng yêu khiến người ta muốn bắt nạt ấy. Hạ Anh bỗng nhiên cảm thấy… tay hình như càng ngứa hơn….

 “Cô….. Nếu dám.. chạm, chạm vào tôi…. Tôi… sẽ, giết. Cô…”

 Đến nước này, thiếu niên vẫn cố gắng buông lời đe dọa, thở hổn hển nhìn chằm chằm Hạ Anh. Nhưng giọng nói của cậu ta cũng trở nên mềm oặt, lời đe dọa này, quả thực giống như kẹo bông gòn ngọt mềm. Hạ Anh đưa tay xoa xoa mặt, lại lần nữa nở nụ cười vô hại kia với cậu ta, giọng nói dịu dàng hiền lành: “Cậu phải tin tôi, tôi tuyệt đối sẽ không làm hại cậu, tôi chỉ muốn bôi thuốc cho cậu thôi.”

 Nói rồi, cô đi đến bên cạnh cậu ta, trong ánh mắt mềm oặt của cậu ta, đưa tay nắm lấy vai cậu ta, lật người cậu ta lại. Tiểu BOSS toàn thân đầy vết thương, vừa rồi lại bị cô kéo lê một đoạn đường, lưng đã bắt đầu rỉ máu. 

Trong không khí, mùi hương kỳ lạ trên người cậu ta theo máu chảy ra mà từ từ trở nên nồng hơn. Hạ Anh trước kia từng đọc truyện ABO, biết những thiết lập đó, đại khái có thể hiểu đây là do pheromone trong máu của thiếu niên khuếch tán vào không khí.

 Phải nhanh chóng cầm máu. Cô xoay người đến tủ thuốc trong phòng y tế tìm dao nhỏ, thuốc cầm máu và băng gạc các loại. Lại quay lại trước giường bệnh, trước tiên dùng dao nhỏ cắt đứt dây thừng trên người thiếu niên. Đám đàn em của cô lúc bắt cậu ta trói rất chặt, dây thừng được cởi ra, trên người thiếu niên đã bị thắt chặt đến mức hằn lên từng vết đỏ.

 Hạ Anh đặt dao xuống, đang chuẩn bị lấy thuốc cầm máu. Tiểu BOSS trên giường thế mà lại gắng gượng chút sức lực cuối cùng lao về phía cô. Hành động này của cậu ta quá đột ngột, Hạ Anh còn chưa kịp phản ứng, đã bị cậu ta từ phía trước lao thẳng vào người.

 Tiếc là, tiểu BOSS toàn thân mềm nhũn không sức lực, hoàn toàn không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho cô. Hạ Anh chỉ cảm thấy một cơ thể mềm mại ấm áp bỗng nhiên lao vào lòng mình. Như một cái ôm nhẹ nhàng, mềm mại, còn nóng hổi. Mang theo mùi hương kỳ lạ trên người cậu ta. Vừa chạm vào lòng cô, Hạ Anh liền cảm giác một luồng điện nhẹ theo mùi hương này ập đến, chợt từ chỗ hai người tiếp xúc truyền khắp toàn thân cô. 

"Hai lạng thịt" dưới thân cô mà cô vẫn luôn cố tình lờ đi, thế mà dưới luồng điện này, trong nháy mắt lại có phản ứng nhè nhẹ, lại bắt đầu thể hiện sự tồn tại kỳ quái của nó! 

Hạ Anh: “…..” Hạ Anh cứng đờ người. Cô còn chưa kịp hành động, liền cảm giác ngực mình lại đột nhiên nhói đau. Thiếu niên lao vào lòng cô, gần như cả khuôn mặt đều dúi vào ngực cô, thế mà lúc này còn không quên cắn cô! 

“Khốn kiếp! Anh cắn chỗ nào thế hả?!!”

 Ngực của bà! Áu! Lần đầu tiên trong đời bị người ta tấn công vào ngực, Hạ Anh kinh ngạc hơi trợn tròn mắt, theo phản xạ đưa tay túm lấy gáy thiếu niên, giống như xách một con chó con, nhấc bổng thiếu niên lên, ném về giường bệnh, sau đó vội vàng nhìn xuống ngực mình. 

Trên người cô vẫn mặc bộ quần áo mà nguyên chủ mặc ngày hôm qua. Cổ áo trễ, eo thon. Vốn dĩ rất tôn lên những đường cong gợi cảm của thân thể này. Nhưng hiện tại, bên trái phần áo trễ ngực đã dính một bãi nước miếng của thiếu niên! Vùng da thịt trắng nõn cũng bị cắn hơi đỏ lên! Nhìn từ xa, trông y như cái ý tứ mà đám đàn em chó chết của cô vừa mới làm mặt quỷ với cô, ra hiệu “xong việc”! 

Ban ngày ban mặt! Vết “dâu tây” đỏ hỏn trên ngực này chính là bằng chứng! Hạ Anh nhìn đống hỗn độn trên ngực mình, mặt hết đỏ rồi đen, đen rồi lại hồng.

 Cậu ta là BOSS, là hy vọng tương lai của mình! Phải bình tĩnh! Cậu ta là BOSS, là hy vọng tương lai của mình! Phải bình tĩnh! Cậu ta là BOSS, là hy vọng tương lai của mình! Phải bình tĩnh! Lặp lại trong lòng ba lần, Hạ Anh hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng đè nén được sự thôi thúc muốn động thủ. 

Cô ngước mắt nhìn thiếu niên, nụ cười trên mặt lại không tài nào duy trì nổi nữa. Trừng mắt nhìn cậu ta, giọng nói hung dữ: “Tên biến thái nhỏ! Chị đây bây giờ chính là ‘đại gia mặc đồ nữ’ đấy! Vén váy lên có khi còn ‘to’ hơn của cưng đấy! Ngoan ngoãn cho chị! Nếu không, chị đây thật sự cho cưng cảm nhận sự ác ý từ ‘hai lạng thịt’ dưới này đấy!”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play