Chương 1: Bỗng dưng nặng thêm mấy lạng thịt

Bắpp_03 

Hạ Anh đứng trong toilet, cúi mắt nhìn vũng nước tiểu phía trước và phần thịt thừa ra mấy lạng ở dưới thân mình. Vẻ mặt cô lúc này, khó mà dùng lời lẽ để diễn tả. Thời buổi này, xuyên không dường như đã thành chuyện quá đỗi bình thường. Ngủ một giấc dậy, không hiểu sao lại xuyên không. 

Hạ Anh không hề hoảng sợ, rất bình tĩnh. Sau đó, cô phát hiện mình không chỉ xuyên không mà còn xuyên vào một cuốn sách, trở thành một nhân vật phụ hy sinh sắp toi mạng. Hạ Anh vẫn không hoảng, tiếp tục giữ bình tĩnh! Chỉ đến khi cô vào toilet, cởi quần, chuẩn bị giải tỏa áp lực cho cái bụng dưới.

 Cô, không, tài, nào, bình, tĩnh, nổi! Hạ Anh mang vẻ mặt như bị sét đánh, nhìn chằm chằm vào khối cơ quan xa lạ đột nhiên xuất hiện giữa hai chân mình, mặt hết đỏ rồi tím, tím rồi lại đen, đen rồi lại hồng. 

Ai nói cho cô biết đi!! Cái của nợ này!! Sao lại mọc trên người cô chứ?!! Hạ Anh chỉ từng thấy thứ này trong sách sinh học hồi cấp ba. Lẽ ra nó phải mọc trên người đàn ông mới đúng!

 Nhưng cô… là con gái mà!!! Hơn nữa còn là một cô gái mồ côi, sống đến hai mươi tuổi vẫn chưa tìm được mảnh tình vắt vai! Đến tay con trai còn chưa nắm qua! Huống chi là thấy tận mắt cái thứ “hàng thật giá thật” này. 

Vậy mà bây giờ, không chỉ kích thích đến độ vừa xuyên qua đã tặng ngay cho cô một “cây hàng” sống sờ sờ, mà nó còn mọc thẳng trên người cô mới ghê!! 

Đầu óc Hạ Anh tê liệt, giống như một vụ tai nạn liên hoàn thảm khốc trên cao tốc, cú sốc này khiến cô gần như đứng không vững. Một lúc sau, phần thịt lộ ra bên ngoài, đến chạm vào cũng không dám chạm, truyền đến cảm giác lành lạnh, nhắc nhở cô về sự tồn tại kỳ quái không thể làm lơ của nó.

 Hạ Anh mới hoàn hồn, đưa tay che đi khuôn mặt đỏ bừng, tự trấn an bản thân rất nhiều lần mới run run kéo khóa quần, cẩn thận tránh đi thứ đó. Sau đó, cô vội vàng chạy đến trước gương ở bồn rửa tay, soi gương 360 độ một hồi, trái tim hoảng loạn cuối cùng cũng dịu lại đôi chút. 

May quá! Người trong gương, ít nhất vẻ bề ngoài vẫn là nữ, dáng người còn rất chuẩn nữa. Cao ráo thon thả, ngực nở mông cong eo thon, gương mặt cũng xinh đẹp ưa nhìn. Nếu bỏ qua cái thứ ở hạ bộ kia, thì đây quả thực là dáng người người mẫu hoàn hảo mà đời trước cô chỉ có thể thấy trên bìa tạp chí. 

Hạ Anh khẽ thở phào một hơi, nhưng trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cái “meme” khiến cô suýt nữa thì nghẹn thở.

 “Đại gia mặc đồ nữ!” Vén váy lên, còn “to” hơn cả cậu! 

Hạ Anh: “…” Hạ Anh giật mình, vốc nước lên mặt, vội vàng xua đi ý nghĩ kinh khủng đó trong đầu, cố gắng lờ đi cảm giác khác thường ở bụng dưới do chưa được giải tỏa, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tiếp tục sắp xếp những thông tin trong đầu mà lúc nãy vì cú sốc quá lớn nên chưa kịp xem hết. 

Dù sao thì bây giờ cô cũng không thể đi vệ sinh được. Cô vẫn chưa thể nhìn thẳng vào “hai lạng thịt” kia. Từ từ đã… Cứ từ từ đã… 

…Đợi đến khi không nhịn nổi nữa rồi tính sau. Cô xuyên vào một thế giới ABO trong truyện ngôn tình vũ trụ. Nguyên chủ của thân xác này là một tiểu BOSS giai đoạn đầu. Ý nghĩa tồn tại của nhân vật này chỉ là để kích thích ý chí muốn trở nên mạnh mẽ của nữ chính, đồng thời bắc cầu nối duyên cho nữ chính và các nam chính, nam phụ, trở thành hòn đá lót đường đầu tiên trên con đường trưởng thành của nữ chính. 

Còn về việc tại sao nguyên chủ lại gây sự với nữ chính của truyện, là bởi vì thân phận của nguyên chủ trong bối cảnh truyện này rất đáng gờm, là nữ Alpha dòng chính duy nhất của gia tộc Irlay – một gia tộc chỉ huy cấp cao nhất trong đế quốc vũ trụ. 

Thân phận hiển hách như vậy cộng thêm thể chất Alpha hiếm có quý giá trong toàn vũ trụ đã khiến nguyên chủ từ nhỏ được nuông chiều, tính tình ngang ngược tùy hứng, làm việc không suy nghĩ hậu quả. Thích nhất là bắt nạt Alpha khác và quấy rối Omega! 

Nữ chính của truyện này, vừa hay lại là một Omega có vẻ ngoài xinh đẹp yếu đuối, vô tình bị nguyên chủ nhìn thấy, liền bị bắt về suýt nữa thì bị “làm nhục”, từ đó ghi hận nguyên chủ. Nghĩ đến đây, Hạ Anh khựng lại. Cô xuyên qua từ tối hôm qua, trằn trọc cả đêm mới miễn cưỡng làm rõ được tình hình, nhưng không biết hiện tại tình tiết truyện đã tiến triển đến bước nào

. Tuy nhiên, nếu cô vẫn còn sống sờ sờ, thì dòng thời gian hiện tại chắc chắn chỉ mới ở giai đoạn đầu của cốt truyện. Xuyên đến đây, bên dưới có thêm “hai lạng thịt” không dám nhìn thẳng kia cũng đã đủ rồi. Nếu có thể tránh được tình tiết bắt nạt nữ chính trước khi nó xảy ra, chắc chắn sẽ tránh được rất nhiều phiền phức, có lẽ còn có khả năng thoát khỏi vận mệnh làm nền, yên ổn sống sót trong thế giới này.

 Nếu thật sự được như vậy, thì việc cô có thêm “hai lạng thịt” ở dưới, Hạ Anh cắn môi, cô cũng có thể chấp nhận! Nghĩ vậy, Hạ Anh mở cửa phòng vệ sinh đi ra. Cảnh sắc ngoài cửa sổ đậm chất khoa học viễn tưởng. Bầu trời chiếu những hình ảnh 3D khổng lồ, vô số thiết bị bay lượn con thoi qua lại trên không. 

Từng tòa nhà lơ lửng như những hòn đảo trôi nổi giữa trời, các loại kiến trúc với hình thù kỳ dị chồng chất lên nhau.

 Người qua lại, nam nữ cơ bản đều mặc đồng phục kiểu dáng giống nhau. Đây là một học viện cơ (mecha/robot chiến đấu) tương lai giữa các vì sao. Đúng lúc này, nghe tiếng cửa toilet mở, một đám nam nữ mặc đồng phục xộc xệch đang đứng ngoài cửa toilet đồng loạt nhìn về phía Hạ Anh vừa bước ra.

 Hạ Anh: “…”

 Mới ra khỏi toilet đã bị nhiều cặp mắt như vậy nhìn chằm chằm… Cảm giác này… Nguyên chủ đúng là có sở thích độc đáo thật. Đám nam nữ đợi ngoài toilet chính là những đàn em thường ngày theo đuôi nguyên chủ cáo mượn oai hùm.

 Nguyên chủ rất hưởng thụ cảm giác được mọi người tung hô, đi đâu cũng mang theo đám này, kể cả đi toilet. Hạ Anh cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhớ lại dáng vẻ của nguyên chủ, khẽ hất mặt, ngoắc ngón tay với một tên Beta nam đứng đầu trong đám đàn em: “Cậu, lại đây.” 

Tên Beta nam lon ton chạy đến trước mặt cô, mắt mở to, “Đại ca, chị gọi em.” 

Hạ Anh gật đầu, hắng giọng, dùng giọng điệu tương tự nguyên chủ nói: “Đúng vậy, tôi hỏi cậu, trước đây chúng ta có bắt nạt… à không, có ‘chơi đùa’ với một Omega tên là Hâm Lị không?”

 Hâm Lị, chính là nữ chính của thế giới này. Tên Beta nam vừa nghe, vẻ mặt lập tức trở nên gian xảo, dường như còn nhớ lại cảnh tượng nóng bỏng nào đó, biểu cảm dần trở nên không thể nhìn thẳng. Hạ Anh nhìn biểu cảm của hắn, liền cảm thấy không ổn. 

Giây tiếp theo, quả nhiên nghe tên Beta nam cười ranh mãnh làm mặt quỷ với cô, nói: “Hê! Em biết ngay là đại ca vẫn còn tơ tưởng đến cô Omega đó mà! Làn da nõn nà, pheromone (tin tức tố) nồng nàn say đắm lòng người, chậc chậc, quả thực là cực phẩm làm người ta mê mẩn, tiếc là lần trước vất vả lắm mới bắt được cô ta, lại bị anh họ của đại ca phá hỏng, hì hì, đại ca chẳng lẽ muốn bắt cô ta thêm lần nữa? Nhưng nghe nói Omega đó đã được anh họ chị bảo vệ rồi, muốn bắt cô ta, phải xử lý được anh họ của đại ca trước đã.”

 Hạ Anh cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại lạnh điếng. Vẫn là chậm một bước. Cốt truyện đã bắt đầu một phần rồi. “Chính mình” đã bắt nạt nữ chính, hơn nữa còn thành công bắc cầu cho nữ chính và anh họ của thân xác này gặp nhau. Anh họ của nguyên chủ trong truyện này cũng là một nam phụ vô cùng quan trọng, thực lực rất mạnh, gần như ngang ngửa với nam chính nguyên tác.

 Mà cuộc gặp gỡ của anh ta và nữ chính, chính là bắt đầu từ lần “anh hùng cứu mỹ nhân” này. Từ đó về sau không thể cứu vãn, giống như bị bỏ bùa mà yêu nữ chính, vì nữ chính mà tự tay giết chết cô em họ này của mình, còn bị nữ chính xúi giục, diệt trừ những người khác trong tộc Irlay, tự mình bước lên vị trí gia chủ gia tộc Irlay, khiến gia tộc Irlay trở thành một trợ lực không thể thiếu cho nữ chính. 

Hạ Anh nghĩ đến cốt truyện chó má này, không muốn nói gì nữa. Thù hận của nữ chính, cô chắc chắn là đã gánh rồi. Sau này phải làm sao đây, nữ chính sẽ ngày càng mạnh, những người đàn ông bị cô ta thu hút và tập hợp bên cạnh cũng không phải dạng vừa. Đến lúc đó, nghiền chết cô cũng dễ như nghiền chết một con kiến. 

Hạ Anh trong lòng ngửa mặt lên trời tuyệt vọng, vận mệnh làm nền, làm sao mới có thể thoát khỏi đây? Tên đàn em Beta thấy vẻ mặt cô không đúng, chớp mắt, không biết hiểu lầm thành cái gì, lấy lòng cười nói với cô: “Đại ca, đừng vội, cô Omega kia tuy tốt, nhưng sáng nay em vô tình gặp được một nam Omega còn cực phẩm hơn, chậc chậc, pheromone của Omega đó thật sự là thứ em từng ngửi qua… quyến rũ nhất! Thân hình và khuôn mặt cũng đều rất đẹp! Chỉ là tính tình hơi hoang dã, nhưng em đảm bảo đại ca sẽ thích, có muốn cùng đàn em đi xem thử không?”

 Hạ Anh đang đau buồn cho số phận làm nền của mình, không muốn để ý đến hắn. Nhưng cô không nói gì, tên Beta lại tưởng cô đồng ý. Tên Beta gọi những đàn em khác xung quanh, nhanh chóng rời đi, chưa đầy năm phút, liền mang một thiếu niên cả người đầy vết thương, ánh mắt hung dữ như sói con bị ngã, tứ chi lại bị trói chặt, cả người còn tỏa ra một mùi hương mỹ diệu khó tả đến trước mặt Hạ Anh.

 Thiếu niên này vừa xuất hiện, không khí liền hơi khô nóng lên. Mùi hương tỏa ra từ người cậu ta dường như mang theo sức quyến rũ, khiến tất cả những người qua đường xung quanh đều quay lại nhìn về phía này. “Đại ca! Thế nào? Có phải là cực phẩm không! Sáng nay em vô tình phát hiện cậu ta trong đống rác! Thứ nhỏ này chắc cũng biết mùi pheromone của mình quá đặc biệt, thế mà lại ngủ trong đống rác, định che giấu mùi hương, kết quả vẫn bị em phát hiện!”'''

 “Tuyến thể trì hoãn của cậu ta vẫn còn nguyên vẹn, là một xử' nam đấy, hơn nữa một đôi mắt còn là màu xanh lam và xanh lục khác màu, đẹp hơn cả cô Omega kia, hì hì hì, biết đại ca thích loại này, đàn em đặc biệt giữ lại cho chị…”

 Tên đàn em Beta quay lại bên cạnh Hạ Anh, hưng phấn kể cho Hạ Anh nghe làm thế nào hắn tình cờ phát hiện ra thiếu niên Omega này… Hạ Anh thì nhíu mày nhìn thiếu niên đang dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm mình. 

Mái tóc dài ngang eo màu nâu đỏ nổi bật rối tung, ngũ quan tinh xảo tuấn tú, khí chất hung dữ như lang, mắt hai màu xanh lam và xanh lục… Ngoại hình này, cô thấy rất quen! Vài giây sau, Hạ Anh chỉ cảm thấy một dây thần kinh nữa trong đầu “Bựt!” một tiếng, đứt tung! Cô nhìn thiếu niên bị tên Beta trói gô, trong lòng tức muốn chửi thề! Quen cái gì mà quen!

 Đây chẳng phải là hình tượng được miêu tả khi mới xuất hiện của tên trùm cuối cùng khuấy đảo cả vũ trụ, khiến toàn bộ tinh tế phải rung chuyển ba lần, kẻ mà lúc đầu bị nguyên chủ của thân xác này bắt nạt hay sao?! 

Hạ Anh: “……”

 Sau khi bắt nạt nữ chính, lại chọc phải trùm cuối. Thù hận hai bên đều đã kéo căng hết mức. Hạ Anh không thể không khâm phục. Nguyên chủ này đúng là một kẻ làm nền tận tụy, hoàn thành xuất sắc nghĩa vụ “tự tìm đường chết” mà một kẻ làm nền nên có. Cả hai nhân vật máu mặt nhất đều bị cô ta chọc tức toàn bộ! Cô ta không chết! Ai chết?!1

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play