Thấy Ôn Trĩ đỏ mặt, vội vàng ôm bụng, vẻ mặt gấp gáp, Trần Minh Châu sững người, buông lỏng tay ra.
Ôn Trĩ thấy vậy cũng không còn tâm trí để xấu hổ, xoay người mở cửa chạy ra ngoài.
Tiếng bước chân “bịch bịch” vang lên giữa hành lang yên ắng.
Ôn Trĩ ở trong nhà vệ sinh một lúc lâu mới ra, kỳ kinh nguyệt đến đột ngột khiến bụng cô đau quặn.
Ba chị em nhà họ Ôn đều có cùng một vấn đề. Quanh năm họ luôn dùng nước lạnh để rửa chén giặt đồ, mùa đông cũng không mặc đủ ấm như con nhà người ta, lâu dần tích lũy thành bệnh, mỗi khi đến tháng là đau bụng không chịu nổi.
Ôn Trĩ ôm bụng đi chầm chậm về nhà, cánh cửa sắt bên ngoài không khóa, cô đẩy cửa gỗ bước vào thì không thấy bóng dáng Trần Minh Châu đâu nữa. Cô đau đến mức nhíu chặt mày, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, cô vịn vào bàn định ngồi xuống ghế thì ngón út chạm phải thứ gì đó lạnh lạnh.
Ôn Trĩ hơi ngẩn ra, ngẩng đầu lên thì thấy trên bàn có hai lọ đào vàng.
Lọ được đựng trong túi lưới màu xanh, hôm qua mẹ chồng về nhà tay không, vậy là thứ này do Trần Minh Châu mang về tối qua.
Từ nhỏ đến lớn, Ôn Trĩ chưa từng nếm thử đào vàng ngâm có vị gì. Nếu trong nhà có món gì ngon cũng để dành cho đứa em thứ tư và thứ năm, đến lượt các cô thì đến đụng vào cũng không được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT