Lông mày Trần Minh Châu nhíu chặt, bước nhanh đến cửa phòng Ôn Trĩ, giơ tay gõ:“Chị dâu, chị có trong phòng không?”
Bên trong không có tiếng trả lời.
Anh đặt tay lên cánh cửa, hỏi thêm lần nữa, bên trong vẫn yên lặng. Môi người đàn ông mím chặt, đẩy cửa bước vào thì thấy rèm cửa vẫn kéo kín, chăn trên giường lõm xuống, nếu không phải thấy lọn tóc trên bệ cửa sổ thì anh còn tưởng không có ai trong phòng.
Anh nhanh chóng bước đến cạnh giường, khẽ lay:“Chị dâu, tỉnh dậy đi.”
Người trên giường kêu lên một tiếng khó chịu, âm thanh nghe rất lạ. Trần Minh Châu không còn để ý đến lễ nghi, vén một góc chăn lên thì thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Trĩ đẫm mồ hôi, tóc mái ướt sũng dính vào trán, đôi mày thanh tú nhíu lại vì đau đớn, hàm răng trắng cắn chặt môi dưới.
Cô cắn rất mạnh, đến nỗi trên môi hiện rõ vết răng tím bầm.
Sắc mặt Trần Minh Châu lập tức thay đổi, anh đưa tay sờ trán cô…lạnh, không sốt.
Anh kéo chăn ra, một tay luồn qua sau gáy Ôn Trĩ, bàn tay giữ chặt vai cô, tay kia men theo tấm ga giường luồn qua khuỷu chân, vừa bế người dậy thì đã thấy một vệt máu đỏ thẫm trên giường, đỏ đến chói mắt khiến Trần Minh Châu nghẹn thở.
Anh nhanh chóng bế Ôn Trĩ ra khỏi cửa, gần đến cổng lớn thì người trong lòng tỉnh lại, tay yếu ớt nắm lấy vạt áo trước ngực anh, giọng nói cực kỳ yếu ớt: “Tôi… tôi không sao, cậu thả tôi xuống đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play