…
Tối muộn, Đào Phương mới trở về, hai người vừa bước lên cầu thang đã thấy Ôn Trĩ đang nấu cơm ở hành lang.
Hoàng Văn thở dài: “Chị Đào à, em thật ghen tị với chị, chúng ta cùng làm việc vất vả cả ngày mà chị về nhà còn có cơm nóng canh ngon, còn nhà em thì lạnh tanh. Chị xem hai đứa con em, thằng lớn đi về quê, sống khổ thế nào cũng chẳng biết, thằng nhỏ thì nói là có việc nhưng cũng chỉ là lao động tạm thời, làm không tốt là bị đuổi ngay. Chị nói xem, sao số em lại khổ thế này chứ…”
Đào Phương nhìn Ôn Trĩ đang xào rau, ánh mắt tràn đầy sự hài lòng: “Tuy con trai cả của chị không còn, nhưng chị có một đứa con dâu hiểu chuyện, coi như ông trời còn có mắt.”
Hoàng Văn nghẹn lời, vội vàng giải thích: "Chị Đào, em không có ý đó…”
Đào Phương phất tay: "Không có việc gì, đều đã qua, đi thôi, mệt mỏi cả một ngày rồi, đêm nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn phải chuyển đồ.”
“Ôi, chị dâu của kỹ sư Trần, cháu làm món gì ngon vậy?”
Hoàng Vân đứng trước cửa nhà nhìn món mà Ôn Trĩ đang xào, hành hoa phi với cà chua hương thơm lan tỏa khiến vị giác người ta trỗi dậy. Bà ta làm việc cả ngày chưa được ăn tử tế, mới ngửi mùi thôi đã thấy đói lả. Đào Phương nhìn thấy trên bàn có bột ngô đã nhào sẵn thì cười: "Buổi tối ăn mì sợi sao?
Ôn Trĩ nhẹ nhàng gật đầu: "Dạ đúng rồi, mẹ rửa tay đi rồi chuẩn bị ăn cơm, chắc Trần Minh Châu cũng sắp về rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT