Ôn Trĩ hỏi: "Còn chưa tới giờ cơm trưa, sao cậu lại về?”
Trần Minh Châu: "Có việc phải ra ngoài với xưởng trưởng một chuyến, buổi trưa không về ăn." Anh ngậm điếu thuốc đi ra của, lại bổ sung thêm một câu: "Buổi tối tôi về, trong nhà có chuyện gì thì chị tìm Ngụy Bình, cậu ấy đang ở nhà máy.”
Ôn Trĩ gật đầu: "Được.”
Sau khi Trần Minh Châu đi, Ôn Trĩ trở vào phòng, nhìn đôi găng tay dơ trên bàn, do dự một lúc rồi bước vào phòng của Trần Minh Châu.
Đây là lần đầu tiên cô vào phòng Trần Minh Châu kể từ khi đến nhà họ Trần. Phòng anh rất đơn giản chỉ có một chiếc giường gỗ đơn, đầu giường đặt một chiếc bàn, bên tường kê một cái tủ đơn cửa. Chăn đệm được gấp gọn gàng, chăn phủ phẳng phiu, cuối giường treo chiếc áo khoác bẩn anh vừa thay ra.
Trước đây mỗi khi thay đồ, Trần Minh Châu đều tự mình giặt ngay.
Lần này vì vội đi nên chưa kịp giặt.
Ôn Trĩ lấy áo khoác và đôi găng tay của anh bỏ vào chậu men trắng viền hoa mẫu đơn. Trên áo khoác dính đầy dầu mỡ máy móc và phảng phất mùi khói thuốc, mùi hương rất riêng của Trần Minh Châu, không gian kín trong phòng tràn ngập hương vị thuộc về anh, bao bọc lấy cô.
Cô mở cửa đi ra thì thấy một người phụ nữ đang dắt theo một bé trai đứng trước cửa nhà Dương Tuệ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play