Sau lần Ôn Tĩnh mắng cô, Ôn Trĩ trở nên lạnh nhạt hơn với chị cả. Không phải là Ôn Tĩnh nhận ra điều đó, trước đây mỗi lần gặp, em ba đều gọi cô ta là "chị cả" ngọt xớt, còn bây giờ sau vụ mâu thuẫn đó thì chẳng còn thân thiết như trước nữa.
Ôn Trĩ chỉ lạnh nhạt gật đầu. Ôn Tĩnh gượng cười: “Em không mời chị vào ngồi à?”
Ôn Trĩ ngập ngừng một lát rồi nghiêng người nhường đường. Khi Ôn Tĩnh vừa ngồi xuống, cô hỏi thẳng: “Chị tới tìm em vì chuyện của em năm phải không?”
Ôn Tĩnh khựng lại, quay sang nhìn em gái đối diện.
Cô ta không ngờ em ba giờ lại lanh lợi như thế, chưa mở lời đã đoán trúng ý đồ. 
“Em ba…”
“Chị cả, cha có đánh chị không?”
Ôn Tĩnh vừa định nói thì nghe câu hỏi của Ôn Trĩ, sững lại, rồi theo phản xạ đưa tay sờ má trái.
Thật ra, ngay lúc Ôn Tĩnh đứng ngoài cửa vuốt tóc, Ôn Trĩ đã nhìn thấy má trái của chị cả rõ đỏ hơn bên phải, còn hơi sưng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play