Quý Hoài đặt bao chăn đệm của mình xuống đất, lấy chìa khóa ra mở cổng.
Cổng vừa mở ra là nhìn thấy một cái sân thật lớn, nhưng dù sao cũng là nhà cũ nên nhìn thấy có vẻ hơi rách nát.
Nhưng cái gì nên có đều có, nhà chính, phòng phía đông phòng phía tây, phòng chứa củi, phòng chứa đồ đều có.
Bởi vì nhiều người cho nên mọi người đành phải chờ bên ngoài, chỉ có Lâm Nguyệt Hương và Thẩm Vân Thanh là đi theo Quý Hoài vào trong.
Vào phòng, Lâm Nguyệt Hương bắt đầu cảm thấy đau lòng cho Thẩm Vân Thanh, trong phòng không có gì cả, trên giường đất cũng trống trơn, may là vẫn còn một tấm chiếu trúc.
Quý Hoài đặt bao chăn đệm vốn không sạch sẽ gì cho mấy lên trên giường đất, quay đầu nhìn phu lang và nhạc mẫu, không biết nên nói cái gì cho phải.
Cuối cùng vẫn là Thẩm Vân Thanh mở lời trước: “Nương, để Quý Hoài chọn một phòng rồi để đồ hồi môn vào thôi.”
Vẻ mặt Lâm Nguyệt Hương đau khổ, giữ chặt cánh tay của Thẩm Vân Thanh: “Này…hay là 2 đứa về nhà mình ngủ một đêm đi.”
Thẩm Vân Thanh vỗ vỗ tay Lâm Nguyệt Hương, lắc đầu nói: “Không sao đâu nương, trời không lạnh, chút nữa dọn dẹp sơ qua rồi ngủ đỡ một đêm cũng không sao.” Còn chưa tới ngày lại mặt, trở về nhà sẽ bị người ta nói ra nói vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT