Vốn định trách phạt, nhưng chưa kịp làm gì, Thẩm Hi đã bắt đầu khẽ hừ, nức nở.
Trong thời kỳ mang thai, nàng còn kiều quý hơn cả đóa hoa, chỉ cần chạm nhẹ, nàng đã run rẩy, hương thơm dịu dàng lan tỏa không ngừng.
Cuối cùng, Tiêu Độ Huyền lại trở thành người thấp giọng xin lỗi.
Hắn vừa xoa dịu chỗ đau cho Thẩm Hi, vừa nhẹ giọng dỗ dành: “Trẫm không cố ý liều lĩnh, Tiểu Hi, nàng tha thứ cho trẫm, được không?”
Tiêu Độ Huyền thực sự rất biết cách dỗ người. Khi Thẩm Hi còn là tiểu cô nương, chỉ vài câu của hắn đã khiến nàng ngoan ngoãn quay lại ôn tập bài vở.
Nhưng giờ nàng đã trưởng thành, vậy mà hắn vẫn dùng những lời này để dỗ nàng.
Điều đó khiến Thẩm Hi cảm thấy lúng túng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT