Tuyết rơi dày đặc suốt một đêm, đến sáng hôm sau, trời đất trắng xóa một màu.
Cây cối phủ ngọc, tường hồng điểm xuyết tuyết trắng.
Sáng nay là ngày đại triều, Thẩm Hi đã tham dự rất nhiều buổi triều hội, chưa từng chậm trễ một ngày nào. Nhưng hôm qua nàng bận rộn đến khuya, khóc đến mức mắt sưng đỏ, mí mắt nặng trĩu. Tiêu Độ Huyền làm sao nỡ đánh thức nàng từ chăn gấm ấm áp?
Dù hắn cũng chẳng ngủ được bao lâu, khi tỉnh dậy, lòng hắn vẫn ngập tràn cảm giác mềm mại. Dù sinh ra là trữ quân đứng trên vạn người, từ khi nắm quyền, tâm trí Tiêu Độ Huyền chưa từng được thả lỏng. Cuộc đời hắn tưởng chừng suôn sẻ, nhưng khắp nơi đầy rẫy hiểm nguy. Hắn từng nghĩ, có lẽ chẳng bao giờ được trọn vẹn như thế này.
Tiêu Độ Huyền nhẹ nhàng thay triều phục, người hầu cũng khẽ khàng thắp đèn nhỏ. Mấy ngày qua, Hoàng hậu nương nương vất vả không ít. Nàng còn trẻ như vậy, lại đang mang thai, ai nấy đều lo nàng sẽ kiệt sức. Nhưng chính tiểu cô nương kiều diễm ngày nào, khi Tiêu Độ Huyền rời đi, đã gánh vác đại cục, sắp xếp mọi thứ chu toàn.
Nhìn những lá thư nàng gửi, lòng Tiêu Độ Huyền tràn đầy thương xót. Hắn vẫn chưa tính toán chu đáo. Dù mọi việc đã được xử lý ổn thỏa, việc để Thẩm Hi rơi vào nguy hiểm vẫn là lỗi của hắn. Hắn không dám nghĩ, nếu nàng xảy ra chuyện, hắn sẽ làm gì. Chỉ thoáng nghĩ đến, sát tâm khát máu đã điên cuồng trỗi dậy.
Trước khi rời đi, Tiêu Độ Huyền cúi nhìn dung nhan say ngủ của Thẩm Hi, không kìm được mà hôn nhẹ lên trán nàng. Nàng ngủ say, lông mày nhíu chặt cuối cùng cũng giãn ra. Trong chăn gấm, gương mặt thiếu nữ trắng nõn, má phớt hồng, vừa đáng yêu vừa dịu dàng, khiến người ta chỉ muốn ôm vào lòng mà yêu thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play