Tiêu Độ Huyền nhẹ nhàng đỡ eo Thẩm Hi, đặt nàng ngồi lên đùi mình, từ tốn đút nàng uống từng ngụm trà.
Tầm mắt nàng vẫn còn mơ hồ, ngay cả động tác há miệng uống trà cũng cần người khác hỗ trợ mới làm được. Lúc vừa tỉnh dậy, đầu óc Thẩm Hi rối bời, cảm giác choáng váng và ghê tởm kéo dài một lúc lâu mới dần tan biến.
Nhưng Tiêu Độ Huyền lại kiên nhẫn lạ thường.
Hắn khẽ hôn lên môi nàng, giọng trầm thấp: “Tiểu Hi ngoan lắm, uống hết rồi.”
Thẩm Hi không thể tránh né, chỉ khẽ nghiêng đầu, nhưng chưa kịp nhìn đi nơi khác, cằm nàng đã bị Tiêu Độ Huyền giữ lấy. Nụ hôn càng thêm sâu, khiến nàng dần khó thở.
“Ưm…” Thẩm Hi khẽ rên, “Đừng…”
Phản ứng của nàng hoàn toàn theo bản năng. Trong lúc đầu óc mơ màng, ý định phản kháng hay từ chối gần như không thể nghĩ tới. Nhờ cách này, Thẩm Hi uống thêm nhiều nước trà, tâm trí hỗn loạn dần trở nên sáng rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT